Xung Quan Nhất Nộ Vi Lam Nhan

Chương 38 :

Ngày đăng: 22:24 19/04/20


Nghe ra trong ngữ điệu củaChính Hoàngcó quyết tâm bắt buộc, Chấn Nhân biết mình phải đưara quyết định trọng đại cho tương lai sau này của mình.



Thanh thanh giọng, Chấn Nhân dùng giọng nói cực kì rõ ràng, “Khởi bẩm Thánh Thượng, có thể đượcThánh Thượng và công chúa coi trọng, vi thần tất nhiên là cực kỳ vinh hạnh.”



Chính Hoàng lộ ra nụ cười vừa lòng, An Bình công chúa cũng cảm thấy ngượng ngùng mà hơi cúi đầu.



“Nhưng việc chung thân thì vi thần đã hứa với người khác, cả đời này quyết không phụ lòng người. Vì vậy, chỉ có thể thẹn với sự yêu mến của thánh thượng và công chúa.” Chấn Nhânnói hết lời.



“Lớn mật!” Chính Hoàng vỗ long ỷ phẫn nộ quát; thầm nghĩ ‘Tiêu Chấn Nhân ngươi được lắm, cho ngươi làm phò mã, ngươi lại dám không muốn! Dám giáp mặt cự tuyệt ái nữ của trẫm! Dù có là phụ thân ngươi – Tiêu vương cũng không có lá gan này!’



“Hài nhi thỉnh phụ hoàng bớt giận… Tiêu tướng quân mới từ chiến trường trở về, khó tránh khỏi thể xác và tinh thần mệt mỏi, hiện tại nói với Tiêu tướng quân việc này cũng là không ổn. Không bằng cứ để cho Tiêu tướng quân hồi phủ suy nghĩ lại, sau này có bàn bạc lại cũng không muộn. Phụ hoàng…” An Bình công chúa kéo kéoống tay áo Chính Hoàng, như là cầu xin lại như là làm nũng.



Nàng không tin trên đời này có nữ nhân nào có thể so sánh với nàng, vô luận là địa vị, dung mạo, thậm chí là tài hoa. Nàng nghĩ Tiêu Chấn Nhân chỉ là nhất thời hãm vào tình cảm này, không muốn lưng đeo danh phụ bạc; nhưng chỉ cần hắn trở về, cân nhắc kĩ lưỡng, đương nhiên sẽ rõ ràng cái gì mới là tốt nhất cho hắn.



Mặt khác, chính nàng cũng chưa bao giờ nghe nói Chấn Nhân có khuê trung mật hữu(người bạn gái thân thiết, ý chỉ người trong lòng), hơn nữa đến nay vẫn chưa có hôn giá; nói vậy đối phương có lẽ không phải nữ tử dân gian mà là người trong thanh lâu. Chỉ cần nàng thám thính được đối phương là ai, xuống tay với nữ phương(nhà gái), tin chắc đối phương chỉ cần nghe được nàng đường đường là công chúa, lại được gả cho Tiêu phủ, chỉ sợ không cần nàng xuống tay thì đối phương đã tự động biến mất.Đến lúc đó lại nói chuyện tứ hôn cũng không muộn.



Nhiều lần nghĩ đi nghĩ lại, An Bình công chúa đã quyết định, ở tiếp phong yến đêm nay, nàng nhất định phải làm cho Tiêu Chấn Nhân lưu lại ấn tượng sâu sắc với mình, cho hắn biết mình không phải ở nội cung là nữ tử không hiểu biết gì cả. Nàng nghĩ, Tiêu Chấn Nhân từng là song khoa Trạng Nguyên, đương nhiên cũng có yêu cầu rất cao đối với bạn lữ (bạn đời).



Thấy sắc mặtChính Hoàng dần dần bình tĩnh lại, An Bình công chúa cũng không đểTiêu Chấn Nhân có cơ hội cự tuyệt, nhân cơ hội nói với ngoại nhân (người ngoài, ý nói người hầu), “Người tới! Bãi yến(mở tiệc)!”


Nhẹ nhàng cắn môi dưới Quả Quả, đồng thời còn đem đầu lưỡi của mình vói vào miệng y; cũng không vội vã đuổi theo thứ đinh hương kia mà khi nặng khi nhẹ liếm quanh vòm miệng, khi thì âu yếm một chút phần lợi.



Cảm giác tê tê ngứa ngứa từ miệng truyền đến làm Quả Quả vô cùng khó chịu. Y liều mạng nghĩ cách làm lưỡi Chấn Nhânrời khỏi miệng mình, không ngờ ngược lại còn bị hắn quấn lên. Một hồi điên cuồng liếm hút làm Quả Quả chân tay mềm nhũn, buông lỏng không chống cự nổi nữa.



Chấn Nhân lấy tinh thần tiến công truy sát hai nghìn quân Hung Nô chuyên chú công thành phá trận trên người Quả Quả, đến khi làm cho công kích của y không còn chút khí lực, tùy ý mình tham lam muốn làm gì thì làm.



************************



Ngày hôm sau, Chấn Nhân hỏi rõ bộc nhân, ôm Tráng Quả đang ngủ say ra khỏi xe ngựa, đưa đến phòng mình đã được thu xếp xong, cùng với Ô Triểnkhông biết đã nghỉ ngơi ở chỗ nào trong phủ, hai người cùng nhau vào triều yết kiến Chính Hoàng.



Lúc này, Tráng Quả ở trong phòng tướng quân, ngủ say trên giường của tướng quân.



Lúc này, Tiêu vươngvì nghe lời lão phu nhân nói xong, vì muốn xác định lời bà nói là thật hay giả, chạy tới tướng quân phủ của nhi tử mình – Tiêu Chấn Nhân.



Lúc này, Thiền Vu Hung Nô – Hô Hàn Tà đang đứng ngoài Kim Loan điện chờ đợi tuyên triệu.



Lúc này, An Bình công chúa tự mình di giá đến Tiêu phủ, chuẩn bị xem xét Tiêu phủ, thuận tiện thám thính xem Tiêu Chấn Nhân có tình nhân thật hay không.



Lúc này, Chấn Nhân đang ở trong Kim Loan điện nhận những lời chúc tụng của văn võ bá quan; đồng thời chính thức đề xuất với Chính Hoàng, tênnhững tướng lĩnh lục phẩm trở lên đã hi sinh trong trận chiến lần này, trong đó có huynh đệ của hắn — Tiêu Chấn Vũ vàTiêu Chấn Nam.