Xuyên Nhanh: Cảm Hoá Nữ Phụ Ác Độc

Chương 35 : Trai thẳng ở thế giới Mary Sue (10)

Ngày đăng: 23:23 07/03/21


Edit: Reeu



Beta: Xanh



Cô ta mỉm cười tự tin trước gương, đôi mắt tràn đầy tham vọng, mím đôi môi đỏ, giẫm giày cao gót rời đi.



Đáng thương cho Tô Cẩn Hồng vẫn đắm chìm trong công việc mà không hề biết rằng mình đã bị người phụ nữ nào đó coi là con mồi, càng không biết cô ta còn nói: “Trêи thế giới này không có người đàn ông nào không biết ăn vụng.”



Nếu anh mà biết nhất định sẽ dùng lời lẽ chính đáng phản bác cô ta: Nói bậy, anh chính là một người đàn ông tốt!



Hết giờ làm việc, tất cả mọi người trong công ty đều tăng ca, mọi người đều cố gắng để có cơ hội được ở lại. Mãi cho đến bảy tám giờ tối người mới dần dần ít đi nhưng vẫn còn một vài người vẫn đang tiếp tục làm việc.



“Văn Văn, cô còn không đi sao?”



Người phụ nữ giơ tài liệu trong tay lên ra vẻ buồn bực nói: “Bảo bối cứ về trước đi, tôi vẫn còn một ít việc chưa làm xong.”



“Được, tôi về trước nha! Cô ở một mình nhớ chú ý an toàn.”



“Được rồi, tạm biệt.” Cô ả mỉm cười ngọt ngào tạm biệt đồng nghiệp của mình.



Cô ta nhìn công việc trong tay đã sớm làm xong, lại nhìn văn phòng Tô Cẩn Hồng vẫn sáng đèn, âm thầm tức giận: Tô Cẩn Hồng này ăn chơi trác táng lại còn giả bộ nghiêm túc. Đã muộn như thế này rồi còn chưa ra khỏi văn phòng làm cô đây phải đợi lâu như vậy. Trêи tường, kim đồng hồ lặng lẽ chỉ đến số chín, đã muộn thế này rồi, cô ả đã muốn bỏ cuộc nhưng lại không cam lòng đợi vô ích lâu như vậy.



Đúng lúc này, đèn trong văn phòng Tô Cẩn Hồng tắt.



Cô ta nhanh chóng cầm tài liệu cất vào trong ngăn kéo còn chưa kịp khóa lại đã vội vàng đi ra ngoài.



Nhất định phải đến ga-ra trước Tô Cẩn Hồng.



Tô Cẩn Hồng tắt đèn, vẻ mặt mệt mỏi đi ra khỏi văn phòng. Anh lặng lẽ đi đến phía sau một cô gái, trong mắt toàn là những thuật ngữ chuyên ngành, anh vỗ Lãnh Đan Thu: “Nhóc con, đừng nhìn nữa, thu dọn một chút rồi đi.”



Lúc này Lãnh Đan Thu mới phát hiện Tô Cẩn Hồng đã ra, vội vàng thu dọn đồ đạc: “Được rồi, chúng ta đi thôi.”



Thư kí không có ở đây, Tô Cẩn Hồng đi vào phòng trà rót một ít nước để uống, vừa mới quay người thì phía sau một người phụ nữ đụng vào lưng anh.



“Aaa.” Tô Cẩn Hồng để cái cốc xuống, không để ý tới người phụ nữ đã đụng vào mình mà đi tới vòi nước.



Người phụ nữ kia mắt thấy đã gặp phải phiền toái vội vàng vâng vâng dạ dạ xin lỗi: “Xin lỗi giám đốc Tô. Tôi thực sự không cố ý.”



Lần này Tô Cẩn Hồng thật sự rất tức giận, anh quay đầu nhìn người phụ nữ đang cúi đầu, cười như không cười nói: “Cô có biết cô là người thứ mấy ngày hôm nay cầm nước đụng vào người tôi không? Người thứ năm rồi, muốn làm chuyện không chính đáng mà cũng không nghĩ tới làm phong phú hơn à, sợ tôi không nhìn thấy sao?”



Đôi mắt đào hoa ngày xưa vẫn luôn mê hoặc các cô gái bây giờ lại tràn đầy chế nhạo. Khuôn mặt cô ta sợ hãi đến mức trắng bệch, lắp bắp nói: “Tôi… Xin lỗi, lần sau tôi không dám như thế nữa.”



“Đi về làm việc đi.”



Tô Cẩn Hồng cảm thấy vết bỏng dần dần mờ đi mới tắt vòi nước.



“Thư kí Trương, mua một ít cao bỏng và băng dán mang đến văn phòng tôi.”



“Vâng, tổng giám đốc Tô.”



Nửa giờ sau, Tô Cẩn Hồng đã xoa xong thuốc mỡ và nghĩ nghĩ, như vậy thì không được. Mấy người phụ nữ này mỗi ngày một ý tưởng, hôm nay là bị bỏng, ai biết lần sau lộn xộn sẽ xảy ra chuyện gì.



“Thư kí Trương, cậu đi thông báo một chút, về sau hễ là ở trước mặt tôi cố ý trẹo chân, giả bộ hắt nước vào người tôi hoặc là các việc linh tinh tương tự đều sẽ bị sa thải.”



Tin tức vừa phát ra, ngay lập tức tất cả phụ nữ có tâm tư trong công ty đều dừng lại, ai cũng không muốn bị Tô Cẩn Hồng ghi hận.



Khi Lãnh Đan Thu biết chuyện này, cô đang đứng bên cạnh máy photocopy photo tài liệu, vừa hay nghe thấy hai cô gái bên cạnh thảo luận về chuyện này.



Cô đã xem trò hay này vài ngày rồi, còn đang suy nghĩ khi nào Tô Cẩn Hồng mới phát hiện ra.



Không nghĩ tới các biện pháp được áp dụng rất nhanh.



Các tài liệu trong tay che mất vẻ mặt ngạc nhiên của Lãnh Đan Thu, một ý cười xẹt qua trong mắt cô: Cũng không tệ lắm, rốt cuộc cũng không ngốc.



Trêи đường về chung cư, Lãnh Đan Thu giả bộ như vô ý nhắc tới: “Nghe nói gần đây trong công ty có rất nhiều cô gái bị trẹo chân với run tay?”



HẾT CHƯƠNG 35