Xuyên Nhanh: Cảm Hoá Nữ Phụ Ác Độc

Chương 36 : Trai thẳng ở thế giới Mary Sue (11)

Ngày đăng: 23:23 07/03/21


Edit: Bé Lá



Beta: Xanh



Tô Cẩn Hồng nhớ tới bộ dạng không tin cô lần trước của mình, khẽ sờ mũi, ngượng ngùng khụ hai tiếng: “Có vài người.”



Lãnh Đan Thu gật gật đầu: “Có lẽ sức quyến rũ của cậu Hồng quá lớn, làm cho bọn họ tay chân run rẩy mỗi khi thấy anh.”



Tô Cẩn Hồng làm bộ như không nghe thấy Lãnh Đan Thu nói anh, trả lời lại: “Ôi dào, tôi quên không gọi người mang đồ ăn tới rồi, trong nhà không có cơm.”



“Để tôi làm.”



Tô Cẩn Hồng kinh ngạc nhìn cô, “Cô biết nấu? Bây giờ có rất ít cô gái biết nấu ăn.”



Lãnh Đan Thu nhẹ giọng nói: “Lúc trước mẹ tôi bị bệnh, cha tôi bỏ trốn, vẫn luôn là tôi nấu cơm cho mẹ.”



Tô Cẩn Hồng có chút hối hận khi nhắc tới đề tài này, khiến cô nghĩ đến chuyện không vui. Đang lúc không biết an ủi cô thế nào, Lãnh Đan Thu lại tỏ vẻ thoải mái: “Cho nên anh đặc biệt may mắn khi được nếm thử tay nghề của đầu bếp Lãnh đấy.”



Tô Cẩn Hồng nhìn cô nâng cằm nhỏ, bộ dạng kiêu ngạo, cực kỳ nể tình nói: “Tôi rất muốn nếm thử.”



Cách khu đô thị một giao lộ, Lãnh Đan Thu chỉ huy Tô Cẩn Hồng rẽ vào siêu thị bên cạnh.



Tô Cẩn Hồng ngoan ngoãn đẩy xe theo sau Lãnh Đan Thu, có phần mới lạ nhìn cô chọn nguyên liệu nấu ăn. Rau dưa, thịt cá, mì ống, tất cả đều cho vào. Dần dần xe nhỏ trở nên đầy ắp.



Đây là lần đầu anh đi siêu thị cẩn thận như vậy, bình thường trước kia toàn lấy cả một thùng mì ăn liền, hoặc là một đống sủi cảo đông lạnh, mì sợi sau đó trả tiền rời đi, tuyệt đối không lãng phí một phút nào ở trong siêu thị. Vậy mà bây giờ anh lại cùng với một nữ sinh chậm rãi đi dạo siêu thị.



Lãnh Đan Thu chọn xong nguyên liệu nấu ăn, đột nhiên nhớ tới hình như trong nhà một loại gia vị cũng không có, ngẩng đầu hỏi: “Trong nhà có dầu muối tương dấm các thứ không?”



Tô Cẩn Hồng cố gắng nhớ lại: “Hình như… Có, nhưng có vẻ không.”



Cuối cùng anh từ bỏ suy nghĩ, sờ mũi: “Tôi không để ý, không biết…”



Lãnh Đan Thu đẩy anh ra, tỏ vẻ ghét bỏ anh chắn đường, lập tức đi đến khu gia vị.



Xe đẩy tràn ngập đồ, Tô Cẩn Hồng đẩy xe theo sau Lãnh Đan Thu, cho đến khi trả tiền mới có chỗ cho anh thể hiện: “Để tôi, để tôi.”



“Được rồi! Đủ rồi!”



Tô Cẩn Hồng luống cuống tay chân đặt cái chai xuống, nhìn Lãnh Đan Thu một cách bối rối, trong mắt tràn ngập bốn chữ: Sau đó thì sao?



“Sau đó lấy giẻ…”



Cho đến khi Tô Cẩn Hồng đã biết cách rửa, Lãnh Đan Thu cảm thấy không có vấn đề gì định ra ngoài.



Lúc này cô còn lo lắng dặn dò anh: “Có chuyện gì thì gọi tôi!”



Tô Cẩn Hồng đang cảm thấy rất mới lạ, đầu cũng không ngẩng lên nói: “Cô yên tâm, rửa bát thì tôi vẫn làm được.”



Lãnh Đan Thu đứng gần đó khẽ cong môi, nhìn người đàn ông đang cúi đầu rửa chén, trong lòng có chút rung động.



Tô Cẩn Hồng hoàn toàn bị thu hút bởi công việc mới mẻ này, anh cảm nhận được nước rửa bát với nước sạch chảy qua, bát đũa bẩn ban đầu trở nên trắng tinh sạch sẽ, trong lòng có cảm giác đạt được thành tựu không giải thích được. Nhìn ánh đèn nhà đối diện lóe ra, không khỏi nở nụ cười.



Anh bắt đầu cảm nhận được niềm vui của những thứ nho nhỏ trong cuộc sống. Hóa ra, không chỉ có thăng tiến trong công việc mới mang đến sự thỏa mãn, mà ngay cả ăn một bữa cơm, rửa cái bát cũng có thể làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc.



Anh càng nghĩ càng cảm thấy bản thân đã từng mỗi ngày ăn cơm hộp, sủi cảo đông lạnh, mì ăn liền quả thực giống như là tồn tại qua ngày.



Thời gian trôi qua rất nhanh, hai ba tháng đã trôi qua, Cầu Cầu nhìn kí chủ với nữ phụ quan hệ tiến triển ngày càng tốt đẹp, trong lòng rất vui mừng. Cuối cùng thì thế giới này cũng không đi sai hướng. Nó chuẩn bị tìm thời cơ thích hợp nói với Tô Cẩn Hồng biện pháp giải quyết.



Trong hai tháng qua, Đoạn Hiên Minh với Hoàng Lị Lị tiến triển tình cảm cũng rất nhanh, điều duy nhất khiến người khác nghi hoặc là, độ hảo cảm của Hoàng Lị Lị đối với Tô Cẩn Hồng cũng không thấp. Cầu Cầu do dự một chút, cảm thấy không ảnh hưởng đến nhiệm vụ, vì vậy không nói cho Tô Cẩn Hồng.



Tô Cẩn Hồng dọn dẹp mọi thứ xong xuôi, gọi Lãnh Đan Thu lên xe. Các vấn đề trong công ty đang đến giai đoạn cuối, một chút qua loa cũng không chấp nhận được.



Trêи xe im lặng một hồi, bình thường bọn họ sẽ nói một vài chuyện thú vị, nhưng Tô Cẩn Hồng nhìn bộ dạng không hứng thú của Lãnh Đan Thu, biết điều không nói gì. Ở chung với một cô gái lâu như vậy, anh cũng hiểu biết một chút về các cô gái. Ví dụ như: Khi bà dì đến thì cảm xúc sẽ rất không ổn định.



Anh nhanh chóng nhớ lại ngày của tháng trước, nghĩ nghĩ, không đúng. Mới qua nửa tháng, hẳn là không phải.



Đúng lúc này, “Leng keng! Nhiệm vụ phụ: Tổ chức sinh nhật cho nữ phụ.”



“??? Hôm nay là sinh nhật của cô ấy?”



HẾT CHƯƠNG 36







Xanh: Cái đoạn thứ nhất thứ hai làm tôi nhớ anh Bảo Tuần Lộc ghê =))))