Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 102 : Đỉnh cao Ma giới (Xong)

Ngày đăng: 01:28 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



#Không re-up dưới mọi hình thức.



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Ly Đường bị ép bái Thiên Địa xong, cha mẹ không có nên bớt đi phần này, cuối cùng chỉ còn phu thê giao bái.



Sau khi lạy xong, Sơ Tranh lại nằm trở về trên giường êm: "Tốt, không có việc gì thì đừng đến làm phiền ta."



Ly Đường: "..." Khăn tân nương còn chưa vén đâu!



Phi!



Vén khăn tân nương cái khỉ gì!



Ly Đường giật khăn xuống: "Hôm nay không tính."



"Giữ lời."



"Không tính." Hắn chưa chuẩn bị gì cả, hơn nữa làm gì có chuyện hắn phải mang khăn tân nương?



"Giữ lời." Sơ Tranh cường điệu.



Ly Đường xếp xong khăn, bỏ vào trong tay cô: "Giữ lời thì giữ lời, nhớ cất kỹ."



Sơ Tranh rất hào phóng: "Tặng ngươi."



"..."



Ly Đường nhìn đồ vật trong tay, thuần thục thu vào.



Chờ đến khi Sơ Tranh lần nữa ngủ mất, hắn mới đem người bế lên, đi về phía lầu nhỏ đằng sau.



Trong lầu nhỏ được bố trí được cực kỳ ấm áp, Ly Đường đặt người lên trên giường.



Hắn ngồi ở bên cạnh, nương theo ánh trăng nhìn cô.



Đầu ngón tay Ly Đường phất qua mi tâm Sơ Tranh: "Phải làm thế nào thì trong mắt nàng mới có thể có ta đây."



Tâm ma: "Cùng ta..."



Ta sẽ không tổn thương nàng, cũng không cho phép ngươi thương tổn nàng, ngươi sớm chết tâm đi.



Tâm ma: "..."



Tâm ma bất ngờ.



Nó đi! Nó đi được rồi!!



Từ ngày đó về sau, tâm ma cũng không xuất hiện nữa.



Tâm ma bởi vì cô mà sinh, cũng bởi vì cô mà diệt.



...



Sơ Tranh cự tuyệt Ly Đường chuẩn bị hôn lễ lần nữa, thứ nhất là ngại phiền phức, thứ hai vẫn là ngại phiền phức.



Kế hoạch của Ly Đường cứ vì vậy mà chết yểu.
Gió thu lạnh run, lá vàng rơi rụng xuống, bị gió cuốn về nơi xa xa.



"Tại sao nàng lại cứu ta?"



"Hả?"



"Địa lao." Nơi đó, sau này hắn từng trở về nhìn qua, rất bí mật, nếu như không phải cố ý tìm kiếm, thì căn bản sẽ không tìm thấy.



Nhưng hắn vẫn luôn nghĩ mãi mà không rõ.



Vì cái gì đây?



Bọn họ không thân không thích, chỉ là người dưng mà thôi...



"Không có vì sao." Sơ Tranh chống cằm.



Ly Đường liếc nhìn cô một cái, vành tai trắng nõn của cô, cũng bị tịch dương làm nhiễm lên một vầng ánh sáng ấm áp.



"Nếu như người ở địa lao kia không phải ta, nàng cũng sẽ cứu sao?"



"Sẽ không."



"Vì sao?"



Sơ Tranh ghé mắt, trên khuôn mặt lạnh lùng có ý tứ đương nhiên: "Bởi vì không phải ngươi."



Ly Đường cong khóe miệng: "Cho nên, khi đó nàng là tới cứu ta."



"Ừ." Chuẩn xác mà nói là cứu thẻ người tốt.



"Thế nhưng nàng cũng không quen biết ta."



"Ừ." Sơ Tranh có chút không kiên nhẫn: "Sao ngươi nhiều vấn đề thế."



Ly Đường kéo tay cô, mười ngón đan xen: "Ta chỉ đang nghĩ... Nếu như lúc trước, người nàng cứu không phải ta, thì có phải bây giờ, nàng cũng sẽ cùng người kia ở đây không."



Cùng người khác ở đây?



Sơ Tranh không tưởng tượng ra được cái hình ảnh kia, cô cũng chưa từng nghĩ tới, sẽ cùng người khác...



Đem những chuyện từng làm với Ly Đường, thay thế thành người khác, Sơ Tranh cảm thấy cô không thể nào tiếp nhận được.



Muốn cô nói rõ lý do thì cô lại không thể nói nên lời, vì đó chính là một loại cảm giác.



Rất kỳ diệu, lại khiến người ta khó có thể nắm bắt.



Sơ Tranh đột nhiên thu tầm mắt lại, nhìn về những tia nắng cuối cùng nơi chân trời.



Giọng nói của cô rất chắc chắn: "Chuyện này không có nếu như."



Ly Đường chỉ sững sờ trong chốc lát, rồi ôm cô vào trong ngực: "Ừ, chuyện này không có nếu như."



*



VỊ DIỆN THỨ BA HOÀN TẤT.



Tiểu ca ca của vị diện tiếp theo có độc nha ~