Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!
Chương 103 : Ác Linh lui tán (1)
Ngày đăng: 01:28 30/04/20
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
#Không re-up dưới mọi hình thức.
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Quác quác quác --
Quạ đen bay ngang qua, rơi vào trên chạc cây cách đó không xa, tiếng kêu vang vọng giữa rừng núi, làm lòng người hoang mang.
Đêm dài lộ trọng, ánh trăng thanh tịch, bóng cây trùng điệp.
Sơ Tranh nhìn cánh tay gần như trong suốt của mình, có chút không kịp phản ứng.
Tình huống của cô là thế nào đây?
Lúc Vương bát đản truyền tống bị mất số liệu, nên chỉ truyền tống được một nửa à?
【 Tiểu tỷ tỷ, cô bây giờ là quỷ nha. 】
Quỷ...
Quỷ??
Quỷ a a a!!!
Sơ Tranh mặt không gợn sóng, trấn định hỏi: "Rất tốt, quỷ làm sao phá sản?"
【 Hi hi, có minh tệ rồi. Tiểu tỷ tỷ, chúng ta phải dốc lòng trở thành đại lão phá sản đệ nhất Minh giới nha! Cố lên! 】
Không!
Ta tuyệt đối không muốn!
【 Vậy tiểu tỷ tỷ tiếp thu ký ức đi. 】
Vương Giả vận dụng thuần thục kỹ năng không muốn nghe liền tự động xem nhẹ.
Sơ Tranh: "..."
Chó chết!
...
Nguyên chủ họ Kiều.
Sau khi tốt nghiệp đại học, nguyên chủ vốn nên cùng bạn trai yêu nhau nhiều năm là Mộ Dung Dật kết hôn, nhưng vào đêm trước ngày kết hôn, cô lại phát hiện Mộ Dung Dật và bạn thân của mình lăn giường với nhau.
Bạn thân nhất thời nhịn không được, khoe khoang với nguyên chủ, nói cho cô biết, thật ra cô ta và Mộ Dung Dật đã ở bên nhau từ thời đại học.
Chỉ là Mộ Dung Dật không đành lòng làm tổn thương cô, nên chưa nói ra lời chia tay.
Nguyên chủ cùng hai người họ xảy ra tranh chấp, bạn thân thất thủ đẩy cô một cái.
Kết quả nguyên chủ bị đụng vào đầu, trực tiếp đi đời nhà ma.
Hai người kia vì che giấu chân tướng bọn họ giết người, nên ngay trong đêm đó đã đem xác nguyên chủ vứt ở nơi hoang dã.
Sơ Tranh dự định lách qua bọn "quỷ đáng sợ" này, tiếp tục lên đường, kết quả cô còn chưa bay được mấy mét, thì bị một con quỷ rơi mất nửa con mắt ngăn lại.
"Ngươi đi đâu? Ngươi có bản lĩnh gì, lấy ra xem thử đi!"
Sơ Tranh chỉ chỉ chính mình.
"Đúng thế."
"..." Ta nói chỉ đi ngang qua ngươi tin không? Sơ Tranh liếc về phía bầy quỷ bên kia, chúng đã dừng lại, đang dồn dập ghé mắt nhìn cô.
Nhìn ta làm gì!
Ta thật sự chỉ đi ngang qua thôi!
Ta không tham gia trò chơi nhàm chán này của các ngươi đâu!
Cô không thể không cần hình tượng như thế được!
Sơ Tranh trấn định nét mặt: "Các ngươi đang làm gì vậy?"
"Người nào thắng là có thể lấy được giấy thông hành nha." Con quỷ kia nói: "Ngươi có bản lĩnh gì?"
"Giấy thông hành gì?"
"Giấy thông hành của chợ quỷ." Quỷ kia tính tình tốt trả lời, hắn đỡ tròng mắt của mình, nghi ngờ hỏi: "Ngươi không biết?"
"Hiện tại biết rồi." Hơn nữa cái bản đồ Vương bát đản cấp cho, vô cùng có khả năng là đi đến đó.
Quỷ: "..."
"Các ngươi muốn lấy giấy thông hành, thì vì sao không đánh một trận?" Lại nhàm chán ở đây so xem ai dọa người hơn, có phải bị bệnh không?
"Đánh nhau? Rất lãng phí, chúng ta vất vả lắm mới tích góp được chút lực lượng, không thể lãng phí như thế được!" Quỷ trợn mắt xem thường một cái -- mặc dù khi hắn trợn mắt, thì tròng mắt liền rớt ra ngoài.
Quỷ kia đuổi theo nhặt tròng mắt về, ấn vào trong hốc mắt: "Ngươi đi ngang qua à? Vậy sao ngươi còn không đi đi?"
Sơ Tranh: "..." Không phải ngươi vừa ngăn cản ta sao? Ngươi dễ quên thế à?
Quỷ kia phất phất tay, bay về đội ngũ "hội đồng", tiếp tục cuộc so tài vừa rồi.
Sơ Tranh nhanh chóng bay đi, rời xa cái đám thần kinh này.
Con đường màu xanh lá trên bản đồ càng lúc càng ngắn, quỷ ở bốn phía cũng nhiều hơn.
Đi lên phía trước một đoạn nữa cô liền nhìn thấy ánh sáng, môn lâu trang nghiêm cổ xưa đứng dưới chân núi, ánh sáng từ môn lâu một đường lan tràn lên trên núi.
Ở dưới lầu có người trông coi, khi đi vào cần phải đưa một tấm thẻ bài màu đen ra.
Thẻ bài kia được người dưới lầu nhận lấy, khi bóp nát sẽ hóa thành một sợi khói, quấn vào cổ tay quỷ tiến vào.
Sơ Tranh phát hiện không chỉ có quỷ, mà còn có người.
Những người kia đều mang mặt nạ, thẻ bài bọn họ đưa ra không giống với thẻ của quỷ lắm, là màu trắng, bởi vậy nên khói quấn quanh cổ tay cũng là màu trắng.
【 Tiểu tỷ tỷ, chỉ còn mười phút thôi. 】 Vương Giả đột nhiên nhắc nhở cô 【 Muốn gấp đôi sao! 】