Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1038 : Xa gửi quãng đời còn lại (32)

Ngày đăng: 01:37 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh đi ra khỏi nhà lão quản gia, vệ sĩ đằng sau lộ vẻ bối rối bưng con dao kia: "Tống tiểu thư, ngài lấy dao ở đâu ra thế?"



Sơ Tranh nhìn con dao kia một chút: "Lấy ở sạp trái cây dưới lầu."



Vệ sĩ: "..."



Bọn họ bỗng nhiên nhớ tới, vừa rồi khi đi lên, Sơ Tranh đứng trước sạp trái cây một lúc.



Nhưng bọn họ không nghĩ tới, cô lại thuận tiện chôm con dao của người ta đi!



Kẻ có tiền cũng biết làm loại chuyện này sao?!



Vệ sĩ cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.



Sơ Tranh lại nói: "Lát nữa trả lại."



"..."



Ha ha.



Sơ Tranh đi xuống dưới lầu.



Lão quản gia nói tửu lượng của Đại thiếu Dư gia không tệ, rất ít khi uống say, ngày đó cũng không biết xảy ra chuyện gì, mà uống say.



Trên đường trở về phòng vốn có người hộ tống, nhưng Đại thiếu Dư gia nhận được điện thoại, kiên trì muốn tự mình đi, đám người hầu cũng không dám ngăn cản.



Sau đó nữa, chính là Đại thiếu Dư gia ngã xuống nước tử vong.



Dư Tẫn bị bắt tại chỗ, Tống Yên Nhiên xác nhận, Dư Tẫn bị xác định là hung thủ.



Sau đó mẹ của Dư Tẫn tự sát chứng minh trong sạch, Dư Tẫn bị đưa đi.



Quản gia chỉ biết đến như thế.



Sơ Tranh không hỏi ra được nhiều thứ hơn, điểm hữu dụng duy nhất chính là Đại thiếu Dư gia nhận được điện thoại mới tự mình đi, bằng không thì hắn hẳn sẽ trực tiếp được người đưa về phòng.



Về phần Tống Yên Nhiên...



Tống Yên Nhiên lúc ấy mới mấy tuổi, có lẽ cô ta không biết gì cả, chỉ là bản thân mình không phân rõ tình huống, nói lung tung mà thôi.



-



Hội sở Kim Sắc Dương Quang.



"Chu cục, vậy liền làm phiền ngài."




Chu Hải: "Tôi dựa vào năng lực của chính mình thăng chức."



"Cần tôi nói cho ông nghe, ông từng làm được những thứ công trạng gì không?"



"..."



Mồ hôi lạnh của Chu Hải vù vù rơi xuống, phía sau lưng đã hoàn toàn bị thấm ướt.



Sơ Tranh đẩy một phần văn kiện qua: "Xem một chút đi."



Chu Hải cơ hồ là hai tay run rẩy mở văn kiện ra.



Sơ Tranh ấn lấy cổ tay mình, chậm rãi nói: "Ông nói phần ghi âm này, và những thứ này, đưa lên phía trên, ông sẽ đối mặt với thứ gì?"



Văn kiện trong tay Chu Hải bộp một tiếng rơi xuống đất, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, tay không theo khống chế run lẩy bẩy.



Trong này tất cả đều là những chứng cứ tham ô mà ông ta từng làm trong bao nhiêu năm qua.



Sao cô có thể tra được?



Sơ Tranh cũng không thúc giục ông ta, dù bận vẫn ung dung ngồi.



Chu Hải khẽ cắn môi: "Là... là... Có người bảo tôi chuốc say hắn, tôi thật sự không biết hắn sẽ chết. Chuyện này không liên quan đến tôi!!"



"Ai?"



"Tôi không biết, là nữ." Chu Hải nói: "Cô không biết, lúc ấy hắn rất được phụ nữ hoan nghênh, tôi tưởng rằng người phụ nữ kia muốn làm chút gì đó với hắn, tôi liền..."



"Hắn và ông có quan hệ không tệ, ông hãm hại hắn như thế à?" Vì bạn bè không tiếc mạng sống nha!



"... Tôi không biết hắn sẽ chết!!" Chu Hải đột nhiên gào thét: "Nếu như tôi biết, sao tôi có thể rót cho hắn nhiều rượu như thế!! Lại nói hắn là trượt chân rơi xuống nước, tử vong ngoài ý muốn, không liên quan đến tôi."



Lúc trước Chu Hải nghe thấy tin tức này liền luống cuống.



Đây chính là Đại thiếu gia của Dư gia.



Chính vào lúc này, người phụ nữ kia liên lạc với ông ta lần nữa, nói cho ông ta biết không thể nói gì cả, nếu không Dư gia tra ra được, là bọn họ liên thủ rót rượu, dẫn đến người kia rơi xuống nước, nhất định sẽ đem chuyện này tính lên đầu bọn họ.



Cho nên chuyện này tuyệt đối không thể nói cho người khác biết.



Đối phương còn cho ông ta nhiều chỗ tốt.



Lúc ấy Chu Hải bởi vì Đại thiếu Dư gia tử vong, bị dọa cho phát sợ, nào dám nói ra, mình rót rượu chuốc say hắn.



Chu Hải đối với việc sau khi Đại thiếu Dư gia say rượu, đi đâu, vẫn không rõ ràng.



Cuối cùng cũng chỉ biết Đại thiếu Dư gia bị phán định tử vong ngoài ý muốn.