Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1073 : Tinh tế chỉ nam (23)

Ngày đăng: 01:37 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sau khi tiến vào Sơ Tranh mới phát hiện tòa nhà này bốn phương thông suốt, nối tiếp những tòa nhà khác biệt, Sơ Tranh căn bản không biết Cảnh Lan đi bên nào.



Sơ Tranh quét mắt nhìn người đứng trong hành lang một vòng.



"Xin hỏi vừa rồi các người có trông thấy..."



Người kia giơ tay, ngón cái và ngón trỏ chụm lại xoa xoa.



Đòi tiền thì dễ nói.



Sơ Tranh cho tiền xong, người kia không đợi Sơ Tranh hỏi, giơ tay ra chỉ: "Đi phía bên kia."



Người này rất quen thuộc quá trình, hiển nhiên bình thường đã chỉ đường không ít.



Sơ Tranh theo lối chỉ đi lên bậc thang.



Tòa nhà này thiết kế theo hình tròn, từ cầu thang ở giữa đi lên, liên tiếp là các phương hướng khác nhau.



Trên bậc thang thỉnh thoảng có người lên xuống, nhưng cô cũng không nhìn thấy Cảnh Lan, cũng không phát hiện nơi nào có dị thường.



Ngay khi Sơ Tranh đi đến một nửa, giữa cầu thang đột nhiên có một bóng đen rơi xuống.



Rầm ——



Tiếng vật nặng rơi xuống đất trầm đục.



"A!"



Phía dưới vang lên một tiếng kêu sợ hãi.



Sơ Tranh nhìn xuống phía dưới. Một cỗ thi thể, mặt nằm sấp xuống, máu tươi đang chậm rãi thấm ra bên ngoài.



Sơ Tranh ngẩng đầu, liếc thấy Cảnh Lan đứng ở chỗ cao.



Tầm mắt hai người đụng vào nhau trên cầu thang, vẻn vẹn một giây, Cảnh Lan xoay người rời đi, đảo mắt liền biến mất ở trong tầm mắt Sơ Tranh.



Một dãy lầu này đều là liên thông, Sơ Tranh đuổi theo, không trông thấy Cảnh Lan, cô nhanh chóng quét mắt nhìn bốn phía một vòng, chọn lấy một con đường có xác suất lớn nhất Cảnh Lan sẽ chọn rời đi.



Có lẽ là vận khí cô tốt, đuổi theo không bao xa đã nhìn thấy Cảnh Lan.



Hắn không chạy, mà đi từ từ.



Sơ Tranh đuổi theo, hắn còn nghiêng đầu nhìn cô một cái, con ngươi xanh thẳm bị tia sáng bốn phía che đậy đến u ám, sắp không phân biệt ra được màu sắc ban đầu.



Trong không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân một trước một sau, cũng không nhất trí.



Cảnh Lan thu tầm mắt lại, tiếp tục đi xuống: "Không phải bảo cô về đi sao, đi theo tôi làm gì?"



Trong giọng nói của hắn không có bất kỳ khẩn trương khi bị người phát hiện hoặc là cái gì khác... Có cũng chỉ là một chút không kiên nhẫn.
Cảnh Lan dựa vào một loại máy móc đằng sau, có chút tùy ý mở miệng: "Đây là sinh vật viễn cổ, bọ tê giác, hay còn gọi là bọ rùa tê giác hai sừng. Sinh vật viễn cổ phân loại nó thuộc nhánh bọ rùa..."



Cảnh Lan rõ ràng chính là tùy ý chọn một sinh vật liền mở ra.



Nhưng Sơ Tranh phát hiện trên hình chiếu 3D, chỉ có một con sinh vật chậm chạp xoay tròn, cũng không có những nội dung mà Cảnh Lan giảng.



Hắn cũng không đọc sách, hiển nhiên những thứ hắn giảng hắn đều biết.



"Bọn nó thích nghi ở rừng thường xanh hoặc trong lá rụng, ấu trùng dựa vào lá mục ở nơi sống hoặc gỗ mục hình thành mùn làm thức ăn, cho nên tính yêu cầu đối với rừng rậm nguyên sinh tương đối cao..."



Sơ Tranh không nghĩ tới, mình thật sự có thể học được một tiết



Cô căn bản không muốn đi học.



Cảnh Lan vốn đang hơi không kiên nhẫn... Nhưng kể kể, giọng điệu của hắn dần dần bình thản xuống, giống như đang kể chuyện xưa.



Sơ Tranh cũng rất phối hợp nghe.



Về phần nghe vào bao nhiêu, thì cũng chỉ có đáy lòng cô rõ ràng.



Cảnh Lan kể xong bọ tê giác, không có ý tứ tiếp tục giảng, chỉ vào giá đỡ bên kia: "Bên kia có tiêu bản, cô có thể tự mình xem, đừng hỏi là cái nào, tự tìm. Không có việc gì đừng đến phiền tôi."



Mấy chữ phía sau ép tới hơi nặng.



Sơ Tranh: "..."



Nói chút đạo lý được không!



Rõ ràng là chính anh qua giảng bài cho tôi mà?



Cảnh Lan đứng dậy trở lại "khu vực đi ngủ" dành riêng cho hắn, ngã đầu liền ngủ.



Đầu bị hắn dùng quần áo che lại, Sơ Tranh cũng không nhìn thấy rốt cuộc hắn có ngủ hay không.



Sơ Tranh ngồi một lúc, đứng dậy chuẩn bị rời đi.



"Lúc nào anh muốn ra ngoài, nói với tôi một tiếng, tôi đi cùng anh."



Cửa kim loại chậm rãi khép lại, Cảnh Lan kéo quần áo xuống, nặng nề thở ra một hơi.



Đi cùng hắn...



Đi cùng hắn làm gì?



Giết người sao?



Cảnh Lan có chút táo bạo cầm quần áo đắp về trên đầu.



*



Nội dung giới thiệu về bọ tê giác đến từ Baidu.