Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1074 : Tinh tế chỉ nam (24)

Ngày đăng: 01:37 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Thời gian Tiểu Cửu tới báo cáo không giống với Sơ Tranh, đại đa số thời điểm Sơ Tranh đều chọn lúc trời sắp tối mà đi, lúc này Cảnh Lan tương đối an tĩnh.



Cảnh Lan cũng không biết là tâm huyết dâng trào, hay là thế nào, Sơ Tranh qua, hắn không ngủ cũng không uống rượu, thế mà lại thật sự bắt đầu dạy học.



Sinh vật viễn cổ đối với Sơ Tranh mà nói cũng không xa lạ gì, dù sao trong thế giới khác, những con côn trùng này đều là kiến thức thông thường.



Cảnh Lan đối với những thứ này có nghiên cứu rất sâu, Sơ Tranh lật sách nghe hắn giảng, có một số thông tin căn bản không ở trong sách vở và kho tài liệu.



Hai người cứ như vậy "hài hòa" ở chung một đoạn thời gian.



"Cái này cho anh."



Kết thúc bài học hôm nay, Sơ Tranh để lại một cái hộp.



"Đây là cái gì?"



Sơ Tranh không lên tiếng, cầm đồ vật rời đi.



Chờ Sơ Tranh đi rồi, Cảnh Lan mới mở cái hộp kia ra, bên trong là một ống chất lỏng màu xanh lam nhạt...



Thuốc chữa trị tinh thần!



Cảnh Lan nắm lấy ống chất lỏng kia đứng dậy đuổi theo ra ngoài, trên hành lang trống rỗng.



Cảnh Lan nhấn nút thang máy, nhưng thang máy vẫn luôn đi xuống, tầng này của hắn không có thang máy khác, Cảnh Lan trực tiếp chạy theo lối đi an toàn xuống dưới.



Dưới lầu có học sinh lui tới, nhưng không trông thấy người hắn muốn thấy.



"Cảnh Lan, cậu làm gì ở đây?" Giáo sư Ngụy ngạc nhiên nhìn hắn.



Thời gian này, hắn vậy mà lại ở bên ngoài, hôm nay ngọn gió nào thổi đây?



Giáo sư Ngụy còn chưa nghĩ rõ ràng, ánh mắt liếc qua nhìn thấy đồ vật trong tay Cảnh Lan, biểu cảm khẽ biến: "Dịch chữa trị tinh thần? Cậu lấy ở đâu ra?"



Cảnh Lan chau mày, không lên tiếng, cầm đồ vật trở về.



"Tôi nói chuyện với cậu đấy? Cậu lấy cái này từ đâu ra thế?"



Giáo sư Ngụy đuổi kịp Cảnh Lan, muốn hỏi thăm xem Cảnh Lan lấy từ đâu đến.



Dịch chữa trị tinh thần thưa thớt, không phải là bởi vì không ai có thể điều phối ra nó.



Ngược lại, dịch chữa trị tinh thần chỉ cần học quan một chút, thì đều có thể điều phối.



Thưa thớt chính là vật liệu nó cần.




"Thầy giáo, mời."



Cảnh Lan chưa từng vào ký túc xá nữ sinh, thậm chí là trừ nữ tính ở Cảnh gia, gian phòng của phái nữ khác hắn cũng chưa từng vào.



Nhưng so với vào phòng của phái nữ, những ánh mắt trên hành lang kia, càng làm cho Cảnh Lan bực bội, dứt khoát nhấc chân đi vào.



Toàn bộ ký túc xá lấy màu sáng làm chủ đạo —— bốn phía ký túc xá đều là hình chiếu mô phỏng, phong cách có thể dựa theo sở thích của mình để điều chỉnh —— trong ký túc xá bày đồ vật, cũng đều là thứ nguyên bản vốn có, vô cùng đơn giản, không nhìn thấy bao nhiêu vật phẩm tư nhân.



"Cô chủ đang rửa mặt, thầy Cảnh Lan, thầy ngồi đi."



Tiểu Cửu có chút sợ Cảnh Lan, lúc này cách xa xa, tặng lại ghế sofa cho hắn.



Ánh mắt Cảnh Lan chỉ quét qua một vòng, liền thu hồi lại, ngồi vào trên ghế sofa.



Cạch ——



Cửa phòng vệ sinh bị đẩy ra.



Nữ sinh từ bên trong ra, có lẽ vừa rửa mặt xong, trên mặt còn mang theo một chút ẩm ướt, tóc bị cô tùy ý vén sang một bên, cổ áo hơi lớn, lộ ra đường vai trắng nõn, xương quai xanh như ẩn như hiện.



"Anh tìm tôi?"



Nữ sinh trực tiếp đi tới, ngồi xuống ghế sofa đối diện hắn, rồi hỏi.



"Ăn cơm chưa?"



Cảnh Lan không trả lời, mò dịch chữa trị tinh thần ra, để lên bàn.



Sơ Tranh ngước mắt nhìn hắn.



"Thứ này đối với tôi vô dụng."



"Ồ, vậy cho anh chơi." Giọng điệu Sơ Tranh tùy ý, giống như đây không phải là dịch chữa trị tinh thần giá trị liên thành. Cô hỏi lần nữa: "Ăn chưa?"



Tính tình của Cảnh Lan có lớn đến thế nào, ở dưới giọng nói hời hợt này của Sơ Tranh, cũng có chút không biết nên phát thế nào.



Hắn bực bội phun ra hai chữ: "Chưa ăn."



"Cùng nhau ăn." Sơ Tranh mời hắn.



Tiểu Cửu thấy thế, rất có ánh mắt tiến lên, bày bữa sáng ra, mùi thơm trong nháy mắt tản ra.



Lần nào Tiểu Cửu cũng sẽ mua nhiều hơn một chút... Bởi vì cô ấy ăn nhiều.



Cho nên ba người ăn hoàn toàn đủ.



Tiểu Cửu cầm phần của mình lên, thức thời vào phòng, để lại không gian cho hai người.