Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1085 : Tinh tế chỉ nam (35)

Ngày đăng: 01:37 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Văn Thanh bên kia truyền lời lại cho Sơ Tranh.



Biểu thị bọn họ không ngại Cảnh Lan, Sơ Tranh liền sửa miệng, đồng ý về Văn gia.



Văn gia lập tức tuyên bố một tin, tuyên bố tìm thấy thiên kim thất lạc nhiều năm, chọn thời gian cử hành điển lễ giới thiệu chính thức.



Thân phận chip không thể lấy ra, nhưng có thể xin cái khác, sau đó tiến hành thăng cấp.



Văn Thanh dẫn Sơ Tranh đi xử lý những chuyện này, liên tiếp bận rộn vài ngày.



Tin tức này truyền tới trường học, những người ở cùng một chỗ với Tạ Uyển Uyển trước đó, biểu lộ đều có chút cổ quái.



"Trước đó không phải nói Tạ Uyển Uyển là người Văn gia tìm sao?"



"Chắc chắn là Tạ Uyển Uyển nói dối chứ sao."



"Thật đúng là không biết xấu hổ, loại chuyện này cũng dám nhận vơ được."



"Ôi, nói mới nhớ, rất lâu rồi không thấy Tạ Uyển Uyển, cô ta đi đâu rồi?"



Mọi người suy nghĩ kỹ một chút, giống như từ sau ngày cơ giáp được tặng đến kia, Tạ Uyển Uyển liền không thấy tăm hơi.



Lúc này Tạ Uyển Uyển đang bị giam giữ trong bộ tư pháp.



Hạ Diệp vẫn không liên lạc được, Văn gia đánh quan hệ qua, cô ta căn bản không tìm được ai giúp mình.



"Tạ Uyển Uyển, ra ngoài."



Tạ Uyển Uyển bị dẫn rời khỏi bộ tư pháp, dừng ở một tòa cao ốc kép.



Cô ta bị mang vào, không biết đi qua bao nhiêu cái thang máy.



"Các người dẫn tôi đi đâu?" Tạ Uyển Uyển thấy người trên hành lang càng ngày càng ít, đáy lòng dâng lên một trận bất an.



Người dẫn cô ta đi dừng lại trước một cánh cửa kim loại, sau khi cửa kim loại xác nhận thân phận, từ từ mở ra.



Không gian bên trong phi thường lớn, đủ loại máy móc.



Bên trong có người mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang đứng đấy, dường như đang chờ cô ta.



Cô ta đứng ở cửa ra vào, không muốn đi vào: "Đây là chỗ nào?"



Nơi này đem đến cho cô ta cảm giác không tốt lắm.




Mẹ Văn: "..."



Hôm qua ngài còn cùng con mắng nửa ngày đó.



Văn lão phu nhân nhìn Sơ Tranh đều cười tủm tỉm, đáy lòng Sơ Tranh có chút sợ, nhưng trên mặt không hiển lộ bất cứ dấu vết gì.



Chờ thời gian đến, Văn lão phu nhân tự mình dẫn Sơ Tranh ra ngoài.



Buổi yến hội này mục đích chủ yếu chính là giới thiệu Sơ Tranh, cho nên Văn gia đều nói ngắn gọn với những người khác, một câu rồi mang đi.



Văn lão phu nhân vui mừng kéo Sơ Tranh lên sân khấu để người ta xem như khỉ mà nhìn hơn nửa tiếng.



Sơ Tranh: "..."



Ta sớm biết!



Không nên đồng ý trở về!



Thật là phiền phức a a a a!



Hả?



Sơ Tranh nhìn về phía sau đám người, Cảnh Lan trước đó nói sẽ không tới, lúc này đang đứng ở sau đám người, từ xa xa nhìn cô.



Sơ Tranh dăm ba câu thoát khỏi người vây quanh cô, xuống phía dưới đi qua.



Cô là tiêu điểm của buổi yến hội này, đi đâu cũng có người nhìn theo.



Thế là mọi người nhìn thấy cô gái mang theo hào quang vạn trượng kia, xách váy, đi đến trước mặt một người đàn ông, vươn tay về phía hắn.



"Thầy giáo, khiêu vũ không?"



Chỗ Cảnh Lan đứng phi thường vắng vẻ, hắn không biết Sơ Tranh nhìn thấy hắn thế nào.



Lúc này còn ở trước mặt nhiều người như vậy, qua mời hắn khiêu vũ...



Hắn có thể từ chối?



Không từ chối được.



Cũng không thể từ chối.



Hắn từ chối sẽ làm mất mặt cô, đây là sân nhà của cô, hắn không thể từ chối.



Cảnh Lan rút cánh tay đang đút trong túi quần ra, chậm chạp đưa tới, tay của hai người giao nhau, ánh đèn không biết từ đâu tới, rơi trên thân hai người.