Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1092 : Tinh tế chỉ nam (42)

Ngày đăng: 01:37 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Toàn bộ tâm tư của Cảnh Lan đều đặt trên người Sơ Tranh, căn bản không nghe bọn họ nói gì.



Người của cục 13 rất nhanh đi tới, có thể là muốn nhìn một chút xem người giải quyết Tạ Uyển Uyển thế nào rồi.



Thấy Sơ Tranh còn đang mê man, cục 13 chỉ để lại người trẻ tuổi kia, những người còn lại đều đi làm những chuyện khác.



Dường như Trần Quân Đình biết người trẻ tuổi này, nói chuyện với hắn, nhưng nội dung không có gì dính đến chuyện vừa rồi phát sinh.



Hai tiếng sau Sơ Tranh tỉnh lại, Cảnh Lan không đợi xác nhận xem có an toàn hay không, trực tiếp mở cửa tiến vào.



Giáo sư Ngụy: "..."



Trần Quân Đình: "..."



Văn Thanh: "..."



-



"Bảo bảo." Biểu lộ khẩn trương trên mặt Cảnh Lan không thể nghi ngờ, cánh tay nắm lấy tay Sơ Tranh của hắn cũng đang run rẩy.



Có những thứ, chỉ khi sắp mất đi, mới biết được nó quan trọng với mình đến cỡ nào.



Hai phút đồng hồ kia đối với người khác mà nói chỉ là hai phút.



Nhưng đối với hắn mà nói, lại dài dằng dặc như một thế kỷ vậy.



Sơ Tranh giơ tay bóp bóp mi tâm, thanh âm hơi khàn khàn: "Anh gọi em là gì?"



Cảnh Lan sửng sốt một chút, chậm rãi lặp lại: "Bảo bảo."



Tại sao muốn gọi như vậy, Cảnh Lan không biết.



Vừa rồi hắn thốt ra, hoàn toàn không ý thức được mình gọi cái gì.



"Không... Không được sao?"



Cảnh Lan có chút chần chờ nhìn Sơ Tranh.



"Được." Sơ Tranh muốn ngồi dậy.



Cảnh Lan vội vàng đỡ cô ngồi dậy: "Cảm thấy thế nào?"



"Không sao."



Sơ Tranh hít sâu một hơi, mỗi một dây thần kinh đều giống như đang bị người dùng kim đâm.




Sơ Tranh: "Danh dự của anh..."



Cảnh Lan bỗng nhiên cười nhẹ: "Em cho rằng cục 13 sẽ giúp anh làm sáng tỏ sao? Bọn họ sẽ không, chuyện này không có khả năng công khai ra ngoài, đây chính là hiện thực, anh đã sớm nhận rõ."



Bọn họ biết được chân tướng, có lẽ sẽ bí mật đền bù cho hắn.



Nhưng tuyệt đối sẽ không vì hắn mà lật lại bản án.



Tổn thất thảm trọng như thế, dù sao cũng phải có một người phụ trách, lắng lại cơn giận của dân chúng.



Một phế nhân như hắn, không thể tốt hơn.



"Nếu như anh muốn, em có thể giúp anh."



"Bảo bảo." Cảnh Lan đột nhiên nói nhỏ một tiếng, Sơ Tranh ghé mắt nhìn hắn, ánh mắt Cảnh Lan buông xuống, chăm chú nhìn cô: "Anh không muốn gì cả, chỉ muốn ở bên em."



Sơ Tranh hơi nắm chặt tay hắn: "Ừ."



-



Tạ Uyển Uyển bị cục 13 đưa đến bộ tư pháp, tội danh đưa ra có chút mập mờ, nhưng bởi vì cục 13 đưa tới, nên cho dù là tội danh mập mờ, cuối cùng cũng thông qua xem xét, tiến vào giai đoạn định tội.



Trong thời gian này trạng thái tinh thần của Tạ Uyển Uyển không đúng lắm.



Thứ kia mặc dù có thể hấp thu tinh thần lực của người khác, nhưng sẽ tạo thành tổn thương cho bản thân cô ta, sau khi tỉnh lại, tinh thần lực của cô ta đã hoàn toàn phế đi.



Bởi vậy Tạ Uyển Uyển khi thì thanh tỉnh, khi thì điên.



Nhưng trong tinh tế không có luật bệnh tâm thần thì sẽ không trị tội.



Chỉ cần ngươi phạm tội, cho dù ngươi bị bệnh tâm thần cũng phải trả giá đắt.



Cuối cùng Tạ Uyển Uyển bị kết tội xử phạt, tăng thêm tội danh lấy trộm thân phận chip mà trước đó cục 13 hủy bỏ nữa.



Tinh tế không có tội chết, nhưng có một số hình phạt còn hơn cả chết.



Tạ Uyển Uyển bị mang đến quặng tinh nào đó, chung thân không được rời đi.



*



Vị diện này hơi dài...



Ngày mai sẽ kết thúc.



A a a!



Vé tháng a!!