Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1124 : Trường kiếm thiên nhai (28)

Ngày đăng: 01:38 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh vơ vét hết toàn đảo Thất Tinh một lần, tất cả mọi thứ đều ném xuống biển.



Bao gồm cả đồ ăn, công cụ rời khỏi đảo, nhưng không giới hạn ở đây.



Sơ Tranh ném Lương Huyên và Triệu Phù lại trên đảo, Lương Huyên trúng Quân Bất Quy, có thể sống được bao lâu thì phải xem mạng chó của y cứng đến cỡ nào.



Vương bát đản, ta không động thủ, đây không tính là vi phạm quy tắc nhé.



【...】



Vương Giả không muốn nói chuyện, chỉ muốn lẳng lặng.



Giải quyết xong một phiền toái, tâm tình Sơ Tranh không tệ, dựa vào thuyền nhìn đảo nhỏ càng ngày càng xa, từ rất xa trông thấy có hai người nhảy nhót bên kia.



Không thể làm rơi, còn có thể giam lại mà!



Ngày hôm nay cũng đang cố gắng làm người tốt đó!



Sơ Tranh nhìn Minh Tiện đứng ở một bên khác một chút, xoay người sang chỗ khác, cũng không nói chuyện, chỉ an tĩnh đứng bên cạnh hắn.



Đảo nhỏ dần dần không nhìn thấy nữa.



Nơi ánh mắt có thể chạm đến, chỉ còn lại biển rộng mênh mông, xanh thẳm vô biên.



Minh Tiện đột nhiên lên tiếng: "Người chết thay ta là tiểu sư đệ vừa mới vào cốc, hắn mới đến hai ngày, tuổi tác tương tự như ta."



Có lẽ là bởi vì mới vào cốc, nên những người kia cũng không biết trong cốc nhiều thêm một người như thế.



Lúc ấy tối như bưng, bọn họ nhận nhầm tiểu sư đệ thành hắn.



Tỷ tỷ của hắn giấu hắn đi, tránh thoát một kiếp.



Nhưng mà hắn nhìn thấy, thấy tất cả hành vi của những người kia.



Đám người đó lúc đầu còn đeo khăn che mặt, nhưng bởi vì tỷ tỷ của hắn, có hai người trong đó kéo khăn che mặt xuống, hắn nhìn thấy.



Sau này hắn bắt đầu báo thù, người tìm được đầu tiên chính là hai người kia.



Từ trong miệng hai người kia, biết được những người tham dự năm đó.



Có người đã đổi tên đổi họ, cầm kho báu được chia, cơm áo không lo, thậm chí có người được bách tính kính yêu.



Vì điều tra những chuyện này, Minh Tiện mới cảm thấy mình cần một tổ chức.



Chỉ là không nghĩ tới, những người kia khai ra không ít đồng bọn, nhưng đều không khai Khâu Nhạc Hà ra.



Sơ Tranh nắm chặt tay Minh Tiện, hắn cúi đầu nhìn một chút, không giãy dụa.




Sơ Tranh đi vào, Minh Tiện ngước mắt, đụng vào ánh mắt Sơ Tranh, sửng sốt vài giây, hốt hoảng dời mắt, nhìn về nơi khác.



Sơ Tranh buông khay xuống, giọng điệu không có nhiệt độ gì: "Ăn cơm."



"Ta không đói bụng." Thanh âm Minh Tiện rầu rĩ: "Ngươi đặt ở đó đi, lát nữa ta ăn."



Ăn hay không thì tùy.



Sơ Tranh không khuyên giải hắn, trực tiếp kéo ghế, ngồi xuống đối diện hắn.



Minh Tiện lập tức đứng dậy, ôm kiếm đi đến bên cửa sổ.



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh đi theo qua, khi Minh Tiện muốn né tránh lần nữa, một tay đẩy hắn lên bức tường bên cạnh, lấy tư thế kabe-don tiêu chuẩn nhìn hắn.



"Chàng trốn tránh ta làm gì?"



Khoảng cách giữa hai người quá gần, Minh Tiện có thể cảm giác được mùi thơm nhàn nhạt trên thân Sơ Tranh.



Minh Tiện ép buộc mình đừng nghĩ lung tung.



"Ta không trốn tránh ngươi."



"Chàng sờ kiếm của chàng nói."



"..."



Minh Tiện hít sâu một hơi, lại chậm rãi phun ra: "Sơ Tranh, ta sẽ không ở cùng ngươi, chuyện này ta đã nói với ngươi rồi."



Hắn nghiêng đầu đi, lông mi dài buông xuống, ngăn trở chút ánh sáng nơi đáy mắt hắn.



"Ồ." Ta lại không quan tâm.



Dù chàng có muốn hay không, cuối cùng cũng sẽ không thay đổi được kết quả.



Đồ của ta... thẻ người tốt của ta, đương nhiên phải ở bên cạnh ta.



Thần sắc Minh Tiện cứng lại, Sơ Tranh phản ứng bình thản như thế, ngược lại giống như hắn tự mình đa tình, suy nghĩ nhiều.



Minh Tiện nắm chặt kiếm của mình, dường như có thể hấp thu được một chút cảm giác an toàn từ trên đó.



"Ngươi cũng không thích ta, cho nên, có thể đừng đến trêu chọc ta nữa được không. Phạm Tiên giáo này, về sau cho ngươi, chuyện của ta, ta sẽ tự giải quyết..."



Sơ Tranh nhìn chằm chằm hắn vài giây.



Cô buông cánh tay chống trên tường ra, lui về phía sau: "Biết rồi."



Sơ Tranh rời phòng không thèm quay đầu lại, Minh Tiện sững sờ, tận đến khi cửa phòng đóng lại, hắn chậm chạp giơ tay che mặt.