Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1136 : Trường kiếm thiên nhai (xong)

Ngày đăng: 01:38 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trên mặt Minh Tiện đã trầm xuống, ánh mắt quét về phía Sơ Tranh đoan chính ngồi ở bên cạnh: "Trễ như vậy còn nói chuyện gì?"



Ác nhân Giáp không theo khống chế chảy đầy mồ hôi lạnh: "Việc gấp, việc gấp..."



Sơ Tranh đứng dậy, đi đến phía trước, ngăn trở ánh mắt Minh Tiện: "Có chuyện gì sao?"



Minh Tiện ngờ vực nhìn ra phía sau, Sơ Tranh kéo hắn đi đến một bên khác.



Một tay cô đặt sau lưng, phất tay với ác nhân Giáp Ất, ra hiệu bọn họ đi nhanh lên.



Hai người cấp tốc ôm lấy đồ lên bàn, nhanh như chớp chạy ra bên ngoài, vẫn không quên hô: "Giáo chủ, Sơ Tranh cô nương, không quấy rầy hai người nữa."



Minh Tiện muốn nhìn bọn họ, lại bị Sơ Tranh quay lại: "Nhìn cái gì đấy? Bọn họ có gì đáng nhìn?"



"Nàng đang làm gì?" Minh Tiện quan sát Sơ Tranh: "Có phải nàng giấu diếm ta làm gì không?"



"Không có." Sơ Tranh lập tức phủ nhận.



Sơ Tranh sợ hắn hỏi lại, dứt khoát đè hắn lên bàn hôn, Minh Tiện hơi giãy dụa, không giãy được, đành phải đáp lại Sơ Tranh.



Sơ Tranh cảm thấy đủ rồi, liền buông hắn ra: "Được rồi, mau về ngủ đi."



Minh Tiện không nhúc nhích: "Ta muốn ngủ cùng nàng."



"... Nóng thế này."



Minh Tiện nhìn chằm chằm Sơ Tranh.



Sơ Tranh nhéo nhéo ngón tay, khẽ cắn răng: "Ngủ, ngủ!" Nếu như hắn làm gì, thì trực tiếp đánh ngất xỉu là được rồi.



Sơ Tranh âm thầm thở ra một hơi.



Cũng may một đêm không xảy ra chuyện gì, Minh Tiện còn rất dễ dỗ.



-



Ngày hôm sau Minh Tiện gọi ác nhân Giáp Ất đến hỏi chuyện, ác nhân Giáp Ất kháng trụ áp lực to lớn, quả thực một chữ cũng không nói.



Minh Tiện bắt đầu nghi thần nghi quỷ, Sơ Tranh và ác nhân Giáp Ất quả thực chính là đang cùng hắn đánh trận du kích, cũng may vết thương của Sơ Tranh khôi phục rất nhanh, đã không có gì đáng ngại, không cần đổi thuốc nhiều lần.



Thầy pháp bên kia cũng đã làm ra được thuốc giải, Sơ Tranh mang Minh Tiện qua.



Nghe ngóng chuyện thuốc giải, đều là lén Minh Tiện, cho nên tới nơi hắn mới biết Sơ Tranh tìm được thuốc giải.



Thầy pháp kiểm tra thân thể cho Minh Tiện trước.



"Đây chính là thuốc giải."



Thầy pháp giao thuốc giải cho Sơ Tranh.



Thuốc giải có hai viên, một viên màu đỏ, một viên màu đen.



"Màu đỏ dùng trước." Thầy pháp nói: "Màu đen dùng vào ba ngày sau... Nếu như hắn có thể gắng gượng qua ba ngày."



Ánh mắt Sơ Tranh lạnh lẽo: "Có ý gì?"
Y không có bản lĩnh lớn như Sơ Tranh, không lấy được thuốc giải, bị Quân Bất Quy giày vò đến giống như cái xác không hồn.



Hai ngày trước chết trên đường, ngay cả một người nhặt xác cho cũng không có.



"Chúng ta đi đâu?" Minh Tiện nhảy lên xe ngựa, thân thể khôi phục, cả người nhìn qua cũng nhiều hơn mấy phần cảm giác sắc bén: "Về Trung Nguyên sao?"



"Mang chàng đi dạo." Sơ Tranh nói: "Chàng muốn trở về? Hay là chàng muốn đi đâu?"



Minh Tiện nắm tay Sơ Tranh, đặt lên ngực: "Nơi có nàng, mới là nơi ta muốn đi."



Sơ Tranh dùng tay điểm lên vị trí trái tim hắn một chút, không lên tiếng.



Minh Tiện im ắng nở nụ cười.



Sơ Tranh đáp lại bằng ánh nhìn chăm chú.



-



Sau này Sơ Tranh mở rộng phạm vi của Phạm Tiên giáo ra khắp vực ngoại, nhưng mà đối phương không gây sự, cũng không chiếm tài nguyên, thậm chí có thời gian sẽ chủ động cho bọn họ chỗ tốt.



Chuyện này làm cho bọn họ cũng không có ý tứ muốn gây chuyện.



Người ta hào phóng như vậy, nếu như bọn họ còn gây chuyện, chẳng phải rất tiểu nhân sao!



Đương nhiên loại người gây chuyện ——



Kết cục cuối cùng không nên quá thảm, tài liệu giảng dạy về phe phái phản diện được áp dụng phi thường đúng chỗ.



Một đoạn thời gian rất dài sau đó, Sơ Tranh và Minh Tiện đều đi dạo khắp nơi bên ngoài, ở đây một thời gian, rồi lại ở kia một thời gian.



Làm đám người trong võ lâm cả kinh đến đêm không thể an giấc.



Trên giang hồ không biết nên xác định vị trí cho Phạm Tiên giáo như thế nào, tà giáo?



Ngươi nói là tà giáo thì bách tính không nhổ cho ngươi một ngụm nước bọt tuyệt đối là vì ngươi đẹp trai, có một số bách tính bạo lực, nói không chừng sẽ động thủ.



Hiện tại trong mắt bách tính, Phạm Tiên giáo chính là "siêu lương thiện", làm cho một số người tức giận không nhẹ.



Cũng may bọn họ lo lắng chờ đợi một đoạn thời gian, phát hiện Phạm Tiên Giáo thực sự không có ý định làm gì, Sơ Tranh và Minh Tiện cũng không có ý đồ khác, dần dần cũng chỉ có thể để bọn họ tùy ý đi qua.



Về sau lại có người hỏi Sơ Tranh, tại sao muốn mở nhiều phân giáo như thế.



Sơ Tranh mạn bất kinh tâm đáp: "Có tiền."



Ngay khi đối phương định chửi mẹ nó, cô nương kia lại từ từ nói: "Giáo chủ của chúng ta được nuông chiều đã quen, tiện cho hắn xuất hành."



"..."



Minh Tiện ở Phạm Tiên giáo được định vị là —— linh vật.



Không có việc gì không nên tìm hắn, có việc cũng không cần tìm hắn.



Giáo chủ chỉ thuộc về một mình Sơ Tranh cô nương.



*



VỊ DIỆN THỨ 30 HOÀN TẤT!