Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1163 : Y kiến khuynh tâm (20)

Ngày đăng: 01:38 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Úc Giản kéo khẩu trang xuống, trên mặt mày thanh tuyển như họa ngưng tụ một tầng sương lạnh: "Vì sao lúc ấy cô lại xông lại, cô có nghĩ tới nếu như người kia đâm trúng cô, thì kết quả sẽ là gì không?"



"Không nghĩ tới." Sơ Tranh nói: "Tôi không thể nhìn thấy anh bị thương."



Lần này hoàn toàn là ngoài ý muốn! Ta rất lợi hại!! Đều do con chó điên Vương bát đản kia, cho ta một thân thể nát như thế này.



Úc Giản: "Cô nên bảo vệ tốt chính mình, chứ không phải..."



"Tôi chính là vì bảo vệ anh."



Bên tai Úc Giản "ong" một tiếng, đáy lòng không khỏi nổi lên từng trận đau đớn theo, đầu ngón tay hắn cuộn tròn lại.



"Tôi... Không cần cô bảo vệ." Hắn không cần.



"Nhưng tôi cần phải bảo vệ anh." Ai bảo anh là thẻ người tốt! Bằng không thì ai nguyện ý bảo vệ anh chứ!



Úc Giản nhìn cô gái trên giường bệnh, một lát sau giống như chạy trối chết.



"Bác sĩ Úc, bác sĩ Úc?"



"Ôi, bác sĩ Úc sao thế?"



"Không biết..."



Úc Giản trở lại phòng làm việc, ngồi trên ghế bình tĩnh hồi lâu, nhưng mà bên tai không ngừng quanh quẩn câu nói kia của Sơ Tranh.



Cho tới bây giờ chưa từng có ai nói với hắn, có thể bảo vệ hắn... cha chưa từng, mẹ cũng chưa từng.



Bọn họ dạy cho mình, chỉ có làm sao để đối nhân xử thế, làm sao để trở thành người nổi bật nhất trong đám bạn đồng lứa.



Thứ bọn họ quan tâm vĩnh viễn cũng là thành tích của hắn.



"Bác sĩ Úc... bác sĩ Úc?"



Úc Giản bị đánh thức, hắn nhìn thời gian, lại ngủ thiếp đi?



"Cậu còn đang nghỉ phép, không cần ở đây." Bác sĩ đứng ở đối diện nói: "Cậu về trước đi."



Úc Giản giơ tay chống trán, chậm rãi nói: "Tôi không sao, hôm nay anh trực ban à?"



"Đúng thế."



"Tôi trực ban thay anh đi." Úc Giản nói.




Ta là người nông cạn như vậy sao?



Úc Giản thấy Sơ Tranh không nói, lại sợ kích thích đến cô, thả chậm dần giọng điệu: "Tôi có thể đồng ý thử tiếp xúc với cô trước, để hiểu rõ, nhưng chúng ta không phải đang hẹn hò, như vậy được chứ?"



"Tôi nói không thể thì sao?"



"..."



Úc Giản đã lui một bước, nếu Sơ Tranh không đồng ý, thì hắn cũng không có cách nào, chỉ có thể tiếp tục tránh cô.



Sơ Tranh liếc hắn một cái, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý với đề nghị của Úc Giản.



Thẻ người tốt phải nhịn!



Thẻ người tốt phải sủng!



Trái tim đau quá.



Úc Giản thở ra một hơi: "Lát nữa tôi sẽ tan tầm, cô có chuyện gì thì gọi y tá hoặc là bác sĩ Hầu."



-



Đại khái là bởi vì Úc Giản đáp ứng thử tiếp xúc với Sơ Tranh, trong lúc đi làm hắn đều tự tay làm, ngẫu nhiên cũng sẽ đưa chút đồ ăn cho Sơ Tranh.



Mãi mới chờ đến lúc Sơ Tranh xuất viện, người của bệnh viện cũng đã nhận định hai người đang hẹn hò.



Úc Giản không giải thích gì, loại chuyện này càng giải thích càng có vẻ chột dạ.



Úc Giản tiễn Sơ Tranh về, rồi trở lại phòng làm việc.



"Bác sĩ Úc."



Y tá nhỏ chạy tới, cầm trong tay một cái túi, Úc Giản cảm thấy khá quen.



"Đây là đồ Mật tiểu thư quên mang đi." Y tá đưa cái túi cho hắn.



Trong túi chỉ có một cái hộp nhỏ, bên trong là hai cái khuy măng sét.



"Tôi sẽ chuyển cho cô ấy."



Y tá che miệng cười chạy đi.



Úc Giản: "..."



Úc Giản cầm đồ vật tiến phòng làm việc, hắn quan sát cái hộp kia một chút, ở dưới đáy tìm ra một cái logo không quá rõ ràng, hắn tiện tay tìm kiếm một chút, phát hiện là một nhãn hiệu xa xỉ phẩm.