Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1164 : Y kiến khuynh tâm (21)

Ngày đăng: 01:38 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Hắn không tìm được tư liệu liên quan đến chiếc khuy măng sét này, chụp hai tấm ảnh, gửi cho bạn bè trong giới thời trang xem giúp.



Đối phương rất nhanh đáp lại: Loại định chế, có giá trị không nhỏ.



Úc Giản đè lên túi nhựa bên cạnh —— có giá trị không nhỏ?



Cô đeo thứ đồ chơi này?



[ Úc Giản: Cô có đồ rơi ở bệnh viện, tối nay tôi đưa qua cho cô. ]



[ Sơ Tranh: Anh sao? ]



[ Úc Giản: Ừ. ]



Úc Giản đáp xong mới cảm thấy không thích hợp, hắn cẩn thận nhìn lại đoạn đối thoại một lần, giật mình phát hiện là lạ ở chỗ nào, nhịp tim "thình thịch" gia tốc lên.



[ Úc Giản: Cô mua cái này, rơi ở bệnh viện. ]



Úc Giản chụp tấm hình gửi tới.



[ Sơ Tranh: Tặng cho anh. ]



[ Úc Giản:??? ]



[ Sơ Tranh: Không thích thì ném đi. ]



Sau đó mặc kệ Úc Giản gửi cái gì, bên kia đều không đáp lại.



Úc Giản đành phải từ bỏ khai thông, trước tiên xem lịch trình, có tin nhắn gửi đến, hắn tưởng là Sơ Tranh, kết quả phát hiện là một dãy số lạ.



Nhìn nội dung liền biết là ai gửi.



Đoàn Nhuế Hoan gửi cho hắn không ít tin nhắn, không phải nói chút lời quan tâm, thì chính là mời hắn ăn cơm uống trà.



[ Úc Giản: Đoàn tiểu thư, về sau mong cô đừng quấy rầy tôi nữa. ]



Úc Giản gửi xong tin nhắn này, trực tiếp kéo đen người.



Trước đó trở ngại quan hệ trong nhà, không kéo đen cô ta, bằng không thì cô ta qua cáo trạng, mình lại phải trải qua tam đường hội thẩm.



Hắn cũng không thèm để ý, nhưng những người trong nhà kia thay nhau ra trận, nghe là thấy tâm phiền.
Úc Giản đưa Sơ Tranh đến phía dưới cư xá.



Sơ Tranh đẩy cửa xe ra xuống dưới, vung tay lên: "Xe tặng anh."



"???" Úc Giản lập tức xuống xe: "Cô tặng xe cho tôi làm gì, tôi có xe."



"Tôi không có bằng lái." Sơ Tranh nói: "Anh muốn tôi đi thi bằng lái? Hay là muốn tôi không cần bằng lái vẫn lái xe?"



Lời ngầm của Sơ Tranh chính là hắn để xe ở đây, cô nhất định sẽ lái.



Úc Giản suy tư một chút: "Tôi lấy chìa khóa đi trước, cô nghĩ kỹ xem nên xử lý thế nào rồi lấy chìa khóa từ chỗ tôi."



Sơ Tranh không nghĩ tới Úc Giản còn có loại thao tác lẳng lơ này, nhưng đại lão cũng không thua bao nhiêu: "Chìa khoá tôi có thể bảo nhà xưởng làm cho tôi thêm một cái, anh nhất định phải đậu nó ở đây?"



"..."



Cuối cùng Úc Giản vẫn lái xe đi.



Úc gia không thiếu tiền, xe hắn lái cũng không kém, chỉ là bởi vì rất nhiều người không biết, nhưng lái loại xe phô trương đường hoàng như thế này, Úc Giản thật sự chính là lần đầu tiên lái.



Nghĩ đến cái khuy măng sét hắn cất ở chung cư, Úc Giản đau đầu, rốt cuộc nhà cô làm gì? Khai thác mỏ sao?



Khai thác mỏ cũng không thể phá của như vậy mà?



Trong nhà cũng mặc kệ cô sao?



-



Tiết trời đầu hạ Sơ Tranh không muốn đi đâu cả, chỉ muốn co quắp trong nhà, mở điều hòa, đọc sách.



Có thể là Vương Giả thông cảm cho thân thể cô, số lần phát nhiệm vụ không nhiều như các vị diện khác.



Nhưng Sơ Tranh không nghĩ tới, cô không ra khỏi cửa, thì sẽ có người tìm tới cửa —— mẹ của Úc Giản.



Lúc này Sơ Tranh đang ngồi mặt đối mặt với bà Úc ở quán cà phê, bà Úc không hỏi Sơ Tranh uống gì, mà tự chọn hai ly cà phê.



"Tôi không uống cà phê." Sơ Tranh gọi nhân viên phục vụ lại: "Nước ấm."



Nhân viên phục vụ nhìn bà Úc một chút, gật đầu rời đi.



Đáy mắt bà Úc ngược lại hiện lên một tia kinh ngạc, đại khái là cảm thấy mình đã chọn, cô thân là tiểu bối không có khả năng sẽ thay đổi.



Bây giờ Sơ Tranh đang nghĩ là —— có phải bà Úc muốn lấy tiền đập cô không?