Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 116 : Ác Linh lui tán (14)

Ngày đăng: 01:28 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Nữ quỷ bị bọn họ đuổi chạy vòng vòng khắp biệt thự, thỉnh thoảng lại đụng hỏng một số đồ đạc, tiếng loảng xoảng loạn xạ khắp nơi.



Sư huynh bím tóc dài và tổ ba người dường như đã bị nữ quỷ vây khốn, lúc này chỉ còn lại mình nữ quỷ kéo Tưởng tiên sinh xông vào một phòng khác.



Tưởng tiên sinh cũng cực kì thảm thiết, trong lúc lôi kéo còn bị đụng phải vết thương khắp người.



Sơ Tranh ra hiệu cho Hạ Hàn đi theo vào.



Hạ Hàn hít sâu một hơi, ôm đống đạo cụ kia tiến vào căn phòng.



Trong phòng như có từng đợt gió lạnh, Tưởng tiên sinh nằm trên giường, nữ quỷ ngồi xổm bên cạnh Tưởng tiên sinh giống y như con nhện.



Nữ quỷ nhếch miệng: "Ngươi muốn xen vào việc của người khác?"



Lời này là nói với Sơ Tranh.



"Không muốn." Đạo cụ đều đã mua, không thể lãng phí!



"Vậy vì sao ngươi muốn đối phó ta!!" Nữ quỷ nổi giận.



"Ngươi hại người." Sơ Tranh đáp một cách rất đúng lý hợp tình.



Vì dân trừ hại, cô không sai!



Con chó chết này lúc trước còn muốn tính kế cô nữa đấy.



"Hại người?" Khuôn mặt nữ quỷ tràn đầy dữ tợn, thét lên chói tai: "Ngươi thì biết cái gì, ngươi không biết gì cả thì có tư cách gì mà nói ta hại người!?"



Sơ Tranh chỉ chỉ Tưởng tiên sinh: "Người."



"Hắn cũng được xem là người sao?"



"Về mặt sinh lý thì đúng thế."



"..." Nữ quỷ nghẹn họng.



Nữ quỷ thử nhe răng: "Ngươi đã đắc tội với Quỷ Vương, tự thân mình cũng khó mà bảo toàn được, còn có tâm tình đối phó với ta sao."



Sơ Tranh suy nghĩ một chút: "Ngày đó ngươi đến tìm ta là muốn làm gì?"



Nữ quỷ dường như không có ý định giấu diếm: "Ta thật không nghĩ tới ngươi còn có mấy phần thông minh, lúc đó vốn định ăn ngươi để thực lực của ta được nâng lên một bước, ai ngờ ngươi lại không tới, nên để ngươi tránh thoát một kiếp."



Sơ Tranh: "..."



Đã sớm biết đồ chó chết này không có ý tốt mà.



Sơ Tranh quay đầu phân phó Hạ Hàn: "Đập cô ta."



Hạ Hàn thập phần nghe lời, lập tức cầm đồ vật bắt đầu đập.




Tưởng tiên sinh được sư huynh bím tóc dài và tổ ba người đến sau cứu được.



Hạ Hàn ôm mấy lá bùa còn sót lại, đứng ở bên cạnh.



Dưới mặt đất la liệt các loại pháp khí và đạo cụ đã mất đi hiệu lực, đám người nhìn thấy mà đau cả lòng.



Những pháp khí này đều là của Hạ Hàn, đồ vật người ta đã ném đi, nếu bọn họ nhặt lên thì mất hết cả mặt mũi, vì vậy nên không có ai đi nhặt.



Bận rộn cả một đêm, mọi người phải tu chỉnh lại mình thật tốt.



Đến ngày thứ hai, Tưởng tiên sinh chuẩn bị cho Hạ Hàn hai triệu, mấy người còn lại cũng xét công lao mà đưa tiền.



Tưởng tiên sinh kéo sư huynh bím tóc dài nói: "Cậu ta là sư đệ của cậu à?"



Sư huynh bím tóc dài gật đầu.



"Vị sư đệ này của cậu." Tưởng tiên sinh nhìn chằm chằm vào hư không, cơ bắp trên mặt đột nhiên căng cứng, lão bơ phờ nói: "Rất tốt, rất tốt, phải cảm ơn cậu ta."



Sơ Tranh bay ra phía sau sư huynh bím tóc dài.



Cả người Tưởng tiên sinh cũng muốn hỏng luôn rồi.



Tại sao những thiên sư này đều không nhìn thấy cô?



Con quỷ này nghênh ngang bay tới bay lui trước mặt bọn họ, mấy người không nhìn thấy sao?



Tưởng tiên sinh nhanh chóng tiễn tất cả mọi người đi, trước khi đi, cô gái bên trong tổ ba người kia, rõ ràng rất bất mãn với Hạ Hàn, chỉ cây dâu mắng cây hòe một hồi lâu.



Kết quả là chiếc xe ba người này ngồi, vừa chạy được một đoạn thì đã xảy ra tai nạn giao thông.



Đương nhiên Hạ Hàn không biết, lúc này hắn đang chuẩn bị về Đào Không sơn cùng sư huynh bím tóc dài.



Sư huynh bím tóc dài có lẽ còn nghĩ đến con nữ quỷ đó, nên cũng không chú ý lắm đến Hạ Hàn.



Hạ Hàn ngồi ở vị trí cuối cùng, nói chuyện với Sơ Tranh.



"Cho cô."



Hạ Hàn đưa thẻ cho Sơ Tranh.



"Cho ta làm gì?"



"Bởi vì có cô nên vị Tưởng tiên sinh kia mới cho ta tiền, đương nhiên phải tặng cho cô rồi." Nếu như không có những đạo cụ kia, làm sao hắn đối phó với con nữ quỷ đó được.



"Vô dụng với ta." Sơ Tranh đẩy thẻ về.



Dường như lúc này Hạ Hàn mới nhớ tới sự thật Sơ Tranh là một con quỷ, hắn ậm ừ một chút: "Vậy ta... tích góp nhé."



Sơ Tranh vòng hai tay trước ngực, dựa vào ghế ngồi: "Cẩn thận sư huynh của ngươi."



Hạ Hàn nhìn về phía trước, siết chặt tấm thẻ.