Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 118 : Ác Linh lui tán (16)

Ngày đăng: 01:28 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Thời gian sau đó, đạo sĩ xuất ra sở học cả đời lừa gạt Mộ Dung Dật.



Mộ Dung Dật cũng không dễ lừa chút nào, đạo sĩ lại không có bản lĩnh thật sự, nên tiến triển rất chậm chạp.



Trong thời gian này, Hạ Hàn đã gửi cho Sơ Tranh mấy tin nhắn.



Sơ Tranh tuân theo tinh thần "tin nhắn nhàm chán rác rưởi, trì hoãn thời gian thì kiên quyết không đáp lại", thành công đem mấy cái tin nhắn tích góp thành mấy chục cái.



Cô cũng rất bội phục nghị lực của tên yếu gà này.



Có thời gian làm chuyện này, không bằng ngồi xổm hoặc đứng trung bình tấn mấy cái, tốt xấu gì cũng sẽ hữu dụng vào lúc chạy trốn.



Sơ Tranh rời khỏi nhà Mộ Dung Dật, lúc này đêm đã về khuya, trên đường cái không thấy người đi lại nữa.



Sương mù không biết từ chỗ nào lan tràn tới.



Sơ Tranh dừng lại, ánh mắt nhìn về nơi xa xa.



Sâu trong chỗ sương mù, có bóng đen dần dần đến gần.



Nhiệt độ bốn phía nhanh chóng hạ xuống.



Bóng đen dần dần hiện ra hình người, là hai con ác quỷ to lớn, hung thần ác sát đứng trước mặt cô.



"Ngươi chính là Kiều Sơ Tranh?" Ác quỷ Giáp đánh giá Sơ Tranh, dường như đang ghét bỏ cô tay nhỏ chân nhỏ.



Ác quỷ Ất lại có chút sắc bén nhìn chằm chằm vào cô, rõ ràng không có ý tốt.



"Có việc?" Sơ Tranh không chút sợ hãi nhìn bọn họ.



Ác quỷ Giáp Ất liếc nhìn nhau, Sơ Tranh bình tĩnh như thế, ngược lại làm bọn họ có chút ngoài ý muốn.



Những con quỷ khác khi thấy bọn họ, không phải là xoay người chạy, thì là sợ đến không dám nhúc nhích.



Làm gì còn dám đối mặt với bọn họ đâu?



"Quỷ Vương cho mời." Ác quỷ Giáp nói: "Đi theo chúng ta."



"Không đi." Quỷ Vương đúng là đã tìm tới cửa thật rồi, nhưng mà hắn mời là cô phải đi? Cô không cần mặt mũi à! Phiền phức, không đi.



Ác quỷ Giáp: "Chuyện này ngươi không có quyền cự tuyệt."



Ác quỷ Ất cướp lời: "Để ta tới."



Ác quỷ Ất đi qua phía Sơ Tranh: "Trước khi gặp quỷ Vương, ta sẽ làm cho ngươi vui vẻ một chút? Đảo bảo ngươi sẽ thích..."



Sơ Tranh: "..."



Thật phiền phức.



Xử lý!



Sơ Tranh làm như không nghe thấy Vương Giả kêu la, lập tức động thủ, giải quyết ác quỷ Ất trước.



Ác quỷ Giáp vốn định chờ ác quỷ Ất bắt được Sơ Tranh, ai ngờ không những không bắt được Sơ Tranh, mà ngược lại còn bị đánh ngã.




"..."



Hạ Hàn nhìn hắn chằm chằm.



Ác quỷ lui về phía sau.



"Ngươi có biện pháp nào làm ta trở nên lợi hại không?" Hạ Hàn gằn từng câu từng chữ hỏi.



"Có nha." Trong đôi mắt ác quỷ hiện lên một tia sáng: "Ngươi muốn trở nên lợi hại thì rất dễ dàng..."



"Bốp!"



Ác quỷ bị đánh một phát vào đầu, lửa giận lập tức bùng lên, ai dám đánh hắn!



Nhưng khi nhìn thấy rõ người đánh mình, ác quỷ nháy mắt tắt hết lửa, chỉ thiếu cầm cái cờ múa may, đánh thật hay, đánh thật đẹp nữa thôi.



Ánh mắt băng lãnh của Sơ Tranh băng nhìn chằm chằm hắn: "Ngươi dám dạy bậy bạ cho hắn, ta bẻ gãy cổ ngươi."



Thẻ người tốt là thứ ngươi có thể dạy bậy bạ sao?



Muốn dạy hư cũng chỉ có thể để cô đến dạy!



【...】 Trời xanh a! Mặt đất a!



"Không có không có." Ác quỷ lập tức hướng về phía Hạ Hàn lắc đầu lia lịa: "Làm người thì phải làm đến nơi đến chốn, ngươi đừng nghĩ đến chuyện một bước lên trời, kiên định một chút, kiên định một chút..."



Ác quỷ nói xong liền bay đi như một làn khói.



Hạ Hàn cũng không nghe thấy câu Sơ Tranh nói với ác quỷ, chỉ là thấy Sơ Tranh đã đi mà còn trở lại, thì trong lòng tràn đầy thấp thỏm.



"Tiểu mỹ nhân, có phải cô tức giận không?"



Sơ Tranh ném một tấm thẻ qua: "Đi thu dọn đồ đạc đi."



Hạ Hàn luống cuống tay chân bắt được tấm thẻ kia, lật qua lật lại nhìn hai lần: "Cô... cô trộm ra rồi?"



"Trộm cái gì mà trộm?" Sơ Tranh mặt mày nghiêm túc nói: "Nó vốn là của ngươi, đây là lấy về."



Có biết nói chuyện không thế!



Nếu không phải nể tình ngươi là thẻ người tốt, ta đã đánh chết ngươi rồi!



Cô có thể đi trộm đồ sao?!



Hạ Hàn: "..."



Hạ Hàn bị Sơ Tranh hung dữ nên lập tức chạy đi thu dọn đồ đạc, lúc này Sơ Tranh mới vươn tay ra, chỗ lòng bàn tay có vết tích bị thiêu đốt.



Chuyện này cũng khó tránh khỏi, vì dù sao thân thể này cũng chỉ làm được đến như thế.



Ngón tay Sơ Tranh phất qua cổ tay, tơ hồng kéo ra cuốn lấy lòng bàn tay.



A!



Phiền phức quá!!



Thật muốn xử lý đàn chó chết này!