Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1226 : Trời Sinh Ca Vương (6)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Chờ xe biến mất không thấy gì nữa, Thịnh Diễm mới thu tầm mắt lại, hắn cúi đầu nhìn danh thiếp trong tay.



Mạnh Sơ Tranh, người đại diện...



Người đại diện?



Thịnh Diễm xiết chặt danh thiếp trong tay, đậu xe đạp ngay ngắn, cõng ghita tiến vào công ty.



Nửa tiếng sau, Thịnh Diễm cúi thấp đầu đi ra.



Hắn vừa giải cứu xe đạp từ trong một hàng xe ra, điện thoại trong túi bỗng rung lên.



Thịnh Diễm lấy điện thoại di động ra ấn nghe: "Alo?"



Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói có vẻ hơi già nua, lại lộ vẻ quan tâm: "Tiểu Diễm, sao rồi, thông qua không?"



Thịnh Diễm cúi thấp đầu, dùng chân đá đá bánh xe đạp: "Không, cháu đến muộn."



"A? Sao lại đến muộn?"



"Không sao, lần sau còn có cơ hội." Thịnh Diễm biết rõ người bên kia điện thoại không nhìn thấy, nhưng vẫn nâng lên một nụ cười: "Ông, cháu không nói chuyện với ông nữa, cháu sẽ về ngay đây."



Thịnh Diễm cúp điện thoại, chậm rãi thở ra một hơi, động viên mình dưới đáy lòng, rồi cưỡi lên xe đạp rời đi.



-



Sơ Tranh không đi gặp Hoa Hòe, cả ngày ở trong nhà ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, cá muối đến phi thường đúng chỗ.



Mấy người ăn vạ kia, không quá hai ngày liền bị bắt.



Vương Giả sớm biết tiểu tỷ tỷ sẽ không hảo tâm như vậy, thật sự cứ thế mà bỏ qua cho bọn họ.



Hôm nay Sơ Tranh nhận được điện thoại của công ty, bảo cô đến công ty một chuyến.



Công ty mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc sẽ tìm cô, dù sao Hoa Hòe cơ bản không có hoạt động gì, ngày hôm nay đột nhiên gọi cô...




"Không có gì để nói cả." Sơ Tranh nhìn về phía cấp trên của mình: "Không có việc gì thì tôi đi trước."



Sơ Tranh không để ý tới Hoa Hòe ngăn cản, nghênh ngang rời khỏi công ty.



Hoa Hòe còn có chính sự, không tiện đuổi theo cô ra ngoài.



"Ai... Việc này thật là." Người lãnh đạo trực tiếp điểm lên đơn từ chức của Sơ Tranh một cái: "Nếu đã như thế, vậy Hoa Hòe, cậu đi theo Phương Quân trước đi."



Phương Quân nhíu mày, y là đột nhiên bị gọi đến đây, cũng không biết có một màn như thế.



"Tổng thanh tra, nghệ sĩ trong tay tôi đã đủ nhiều, không có tinh lực..."



Tổng thanh tra phất tay tay, Phương Quân thức thời ngậm miệng.



"Biết cậu rất bận, nhưng bản thân Hoa Hòe điều kiện không tệ, tin tưởng cậu nhất định có thể dẫn dắt được."



Phương Quân: "..."



Bản thân Hoa Hòe đúng là có điều kiện không tệ, nhưng vào công ty lâu như vậy, mà ngay cả bọt nước cũng không kích thích lên nổi...



Nhưng bây giờ tổng thanh tra nói rõ là muốn đưa người này cho mình, Phương Quân chỉ có thể tiếp nhận.



Sau khi Hoa Hòe đến trong tay Phương Quân, làm sao còn có thể lười biếng như khi Sơ Tranh mang hắn ta nữa, Phương Quân không hài lòng đủ kiểu với hắn ta, mỗi lúc trời tối đều phải ở phòng tập luyện của công ty đến quá nửa đêm mới có thể rời đi.



Đáng tiếc kĩ năng thiên phú của Hoa Hòe có lẽ đều tập trung ở dung mạo bên ngoài, sáng tác bài hát kém, hát cũng hát chẳng ra sao cả.



Phương Quân dời một bài hát từ chỗ Á Trừng qua cho hắn ta, vì chuyện này, Á Trừng rất bất mãn với Hoa Hòe.



-



Hoa Hòe vẫn muốn tìm Sơ Tranh, rốt cuộc nửa tháng sau, Hoa Hòe tìm được cơ hội.



Đây là một buổi tiệc rượu, Phương Quân mang Á Trừng bây giờ đang hot tham gia, Hoa Hòe chỉ là theo đuôi đến.



Ngoại hình khí chất của Á Trừng và Hoa Hòe đều rất giống nhau, phong cách ca hát cũng có chút tương tự, còn có ân oán vì Phương Quân chuyển bài hát cho Hoa Hòe dùng, hai người vừa nhìn nhau đã sinh ra chán ghét.



Nhưng Hoa Hòe biết tầm quan trọng của cơ hội này, trên đường đi không thèm đếm xỉa đến Á Trừng châm chọc khiêu khích.