Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1253 : Trời sinh ca vương (33)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh họp xong, đến ga ra tầng hầm lấy xe, cô vừa mở cửa xe, một bóng người đột nhiên nhào tới.



Sơ Tranh một tay bắt lấy cánh tay đối phương, bẻ hai cái đè lên trên xe.



"Mạnh Sơ Tranh là tôi!"



Người bị đè trên xe ồn ào lên tiếng.



"Bạch Nhã Toàn?"



Con ngươi Sơ Tranh híp lại.



Người này thế mà lại hành hung mình? Là ai cho cô ta dũng khí?



"Thả tôi ra!" Bạch Nhã Toàn tức giận mắng một tiếng.



Sơ Tranh càng dùng sức ép cô ta lên trên cửa xe: "Cô muốn làm gì?"



Mặt Bạch Nhã Toàn dán lên cửa xe, bị đè ép đến thay đổi hình dạng: "Đau đau đau!!"



Sơ Tranh lộ ra khí thế hung ác: "Nói!"



"Tôi có thể làm gì! Cô thả tôi ra trước đi!" Bạch Nhã Toàn nghiến răng nghiến lợi.



Hai phút sau, Sơ Tranh buông Bạch Nhã Toàn ra.



Bạch Nhã Toàn ăn mặc khá kín kẽ, cô ta nhặt mũ bị Sơ Tranh đánh rơi lên, đội lên trên đầu, chỉnh lại khẩu trang xiêu xiêu vẹo vẹo trên mặt.



Cô ta bày ra bộ mặt kiêu ngạo của đại tiểu thư, liếc nhìn Sơ Tranh: "Tôi biết sai rồi, xin cô đại nhân đại lượng, tha thứ cho tôi một lần!"



Đại tiểu thư nói câu này đến tràn ngập sát khí.



Lúc đầu Bạch Nhã Toàn không tin tin tức mà người đại diện nghe được, nhưng sau đó cô ta đã được ông Bạch chứng thực, bị ông Bạch nói cho một trận.



"Ồ." Sơ Tranh phản ứng bình bình: "Nói xong rồi?"



Bạch Nhã Toàn nắm chặt hai tay, bộ ngực nhỏ phập phồng không chừng: "Cô muốn thế nào mới bằng lòng bỏ qua cho tôi!"



"Nếu cô không muốn nghiêm túc đóng phim, vậy thì đừng đóng nữa, nghiêm túc kế thừa gia nghiệp, tranh thủ sớm ngày phá sạch."



Bạch Nhã Toàn: "??"



Cái gì gọi là nghiêm túc kế thừa gia nghiệp, tranh thủ sớm ngày phá sạch?



Tập đoàn Terri bây giờ không phải cũng có phần của cô sao?



Điên rồi à!



Sơ Tranh lên xe rời đi, khi Bạch Nhã Toàn kịp phản ứng, thì đuôi xe của Sơ Tranh cũng không nhìn thấy nữa.
Bạch Nhã Toàn đi diễn loại vai này, trước tiên là phải chịu ánh mắt cổ quái hoặc là ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác do các diễn viên khác ném tới.



Bạch Nhã Toàn dán ở đầu giường mấy chữ co được dãn được.



Một ngày nào đó!



Một ngày nào đó, Mạnh Sơ Tranh sẽ gặp xui xẻo!!



Cô ta nhịn!!



-



Concert kỷ niệm Fireworks tròn hai năm chính thức bắt đầu tuyên truyền, đám fan hâm mộ bắt đầu cảm tạ những quảng đại quần chúng thoát fan kia, để bọn họ có được nhiều cơ hội cướp vé hơn.



Thịnh Diễm có chút thấp thỏm hỏi Sơ Tranh: "Concert lần này em sẽ đến sao?"



"Ừ."



"Em nhất định phải tới."



"Biết rồi."



Thịnh Diễm được Sơ Tranh cam đoan, lần này an tâm đi chuẩn bị concert.



Đợi đến ngày concert diễn ra, Sơ Tranh vì để Thịnh Diễm an tâm, nên đến từ sớm, Thịnh Diễm vốn còn chút khẩn trương, trông thấy cô, lập tức trấn định lại.



Vị trí của Sơ Tranh là ở chính giữa hàng thứ nhất, có thể trông thấy rõ ràng sân khấu, cũng có thể trông thấy rõ ràng thiếu niên mang trên người hào quang vạn trượng kia.



Concert có trực tiếp, vừa mở đầu trên comment đã được rà quét một lượt, comment không liên quan đều không nhìn thấy.



[ Hình như tôi trông thấy bà chủ! ]



[ Hình như tôi cũng trông thấy. ]



[ Cầu thợ quay phim lia máy quay về phía khán đài một chút!! ]



Ảnh chụp của Sơ Tranh đã sớm bị người đào ra, còn có một số ảnh cô cùng Thịnh Diễm tham gia hoạt động, cho nên đám dân mạng nhận ra cô.



Thợ quay phim đại khái là nghe thấy những tiếng nói này, không chỉ lần nữa quét tới, đồng thời còn dừng lại phóng đại.



[ Giá trị nhan sắc này của bà chủ trực tiếp debut cũng không thành vấn đề! ]



[ Nhìn trên màn hình mà đã đẹp như thế, xin hỏi bà chủ lúc nào debut? ]



[ Bà chủ và Diễm Diễm quá đẹp đôi, cẩu lương này thật chua. ]



Chờ concert chính thức bắt đầu, điểm chú ý của mọi người liền đặt trên Fireworks, concert lần này mặc kệ là sân khấu, hay là khâu tương tác, đều sáng tạo khác người.



Nhưng tổng hợp xuống cũng chỉ có hai chữ —— có tiền.



"Bài hát cuối cùng này dành tặng cho người chúng ta yêu." Thịnh Diễm cười nhìn về phía Sơ Tranh, ống kính rất phối hợp quét đến cô: "Tặng cho Mạnh tiểu thư tôi yêu."