Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1254 : Trời Sinh Ca Vương (Xong)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Bài hát này chính là bài hát trước kia Thịnh Diễm từng đăng.



Khúc phong tươi mát vui vẻ, giống như có thể làm cho người nghe tưởng tượng ra rằng bản thân mình đã từng thầm mến một người, trăm phương ngàn kế tiếp cận đối phương, một ánh mắt, một động tác nhỏ của đối phương, là có thể làm cho nhịp tin bạn đập như sấm.



Từ thầm mến đến thổ lộ, lại đến tình yêu cuồng nhiệt, đến chết cũng không đổi.



Nghe xong bài hát này, giống như đã trải qua cả đời.



Âm điệu cuối cùng rơi xuống, hiện trường có chút yên tĩnh, sau đó là tiếng vỗ tay kịch liệt.



Thịnh Diễm thở ra một hơi, cùng Sơ Tranh cách ánh đèn nhìn nhau từ xa, khóe miệng hắn chậm rãi giương lên.



Có người chụp được tấm hình này, concert vừa kết thúc liền bị đẩy lên hot search.



[ Cảm giác yêu đương, mùa xuân tới rồi sao? ]



[ Oa oa oa, bọn họ đẹp quá đi. ]



[ Có phải bà chủ mặt đơ không? Tất cả ảnh chụp tôi chưa từng thấy cô ấy có biểu cảm gì khác. ]



[ Tôi cảm thấy bà chủ vẻ mặt cưng chiều là chuyện gì xảy ra? ]



[ CP này tôi gặm! Boss lạnh lùng vô tình bá đạo công × chủ xướng đáng yêu hào quang vạn trượng thụ ]



Cuối cùng còn có một tiết mục nhỏ, fan hâm mộ lên sân khấu tặng hoa cho bọn họ.



Chuyện này đã sắp xếp tốt, fan hâm mộ cũng được tỉ mỉ tuyển chọn ra, tuyệt đối may mắn.



Fan hâm mộ lần lượt lên sân khấu, Thịnh Diễm theo bản năng nhìn về phía vị trí của Sơ Tranh, kết quả vị trí kia trống rỗng.



Thịnh Diễm nhíu mày, fan hâm mộ dần dần tới gần, trước nhất là tặng cho Khúc Giang Tiêu, sau đó là Mộ Sinh, cuối cùng mới là hắn.



Fan hâm mộ bưng bó hoa to lớn, hoàn toàn thấy không rõ mặt.



Nhưng hoa này...



Có phải là không giống nhau lắm không?



Thịnh Diễm nghiêng đầu nhìn tiểu đồng bọn của mình một chút, bọn họ đều là bó hoa bình thường, vì sao của hắn lại là hoa hồng?



Thịnh Diễm nhìn không thấy, nhưng fan hâm mộ phía dưới có thể trông thấy từ trên màn hình lớn, cô gái ôm hoa, rõ ràng là bà chủ.



Thịnh Diễm nghe thấy âm thanh ồn ào kích động phía dưới, dường như đã hiểu rõ gì đó.




Mộ Sinh rất là thành thật: "Lúc trước khi debut, tôi không nghĩ tới sẽ nổi tiếng như thế..."



Chủ trì bị chọc cười.



Mộ Sinh tiếp tục nói: "Đương nhiên tôi cũng không hối hận, vinh quang của tôi cần cô ấy chia sẻ."



Người chủ trì nói vài câu dí dỏm, chờ phần này gần xong, bắt đầu xách ra một vấn đề.



"Thịnh tiên sinh, phu nhân của ngài phi thường có tiền, đối với vấn đề mà một số cư dân mạng nói, rằng ngài được bao nuôi, ngài cảm thấy thế nào?"



Thịnh Diễm nghiêm túc nói: "Tôi hi vọng cô ấy có thể bao nuôi tôi cả một đời."



Người chủ trì sững sờ, sau đó cười nói tiếp.



Cuối cùng người chủ trì hỏi một vấn đề: "Vậy kế hoạch sau đó của mọi người là gì? Sẽ tự phát triển sự nghiệp của mình sao?"



Vấn đề này kỳ thật khó trả lời, bây giờ cho đáp án quá khẳng định, về sau lỡ như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy đây sẽ trở thành chứng cứ vả mặt.



Nhưng ba người đều không chút chần chờ: "Sẽ không, tổ hợp này sẽ luôn ở đây."



Lúc trước rất nhiều người đều cảm thấy không thể nào, nhưng mà bọn họ dùng thời gian chứng minh, bọn họ thật sự mãi mãi không tách ra.



Thật lâu về sau có người dùng chuyện xưa của bọn họ, quay một bộ phim.



Trong phim ảnh đương nhiên không thể thiếu bà chủ.



Khi lấy tư liệu, hỏi Sơ Tranh, phải như thế nào mới có thể diễn tốt cô.



Sơ Tranh: "..."



Đại lão trầm mặc vài giây, sau đó nói: "Có tiền."



"..."



Sau khi phim quay xong công chiếu ra ngoài, phòng bán vé cháy vé ngoài ý muốn, trở thành một tác phẩm hắc mã.



Nhưng đối với nhân vật "bà chủ" trong phim, rất nhiều fan hâm mộ biểu thị có chút không đủ, so với bà chủ cao quý lãnh diễm, một lời không hợp liền đập tiền trong ấn tượng của bọn họ không giống nhau lắm.



Fan hâm mộ trứng gà soi mói chỉ trích, không trở ngại bộ phim này bán chạy.



Bọn họ là kiểu mẫu của tình yêu hoàn mỹ nhất.



*



VỊ DIỆN THỨ 33 HOÀN TẤT!