Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1262 : Hà thần ở trên (8)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên 



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Người bán cá rất nhanh khuất phục, cầm vàng rồi chuồn nhanh như bôi mỡ dưới chân.



Sơ Tranh mang theo cá, dưới ánh nhìn chăm chú của đám người trong chợ, rêu rao rời đi.



Cô thả hết những con cá khác, chỉ giữ lại con gọi cô là người quái dị thôi.



"Nàng là người tốt, không ăn chúng ta."



"Không nghĩ tới ngươi nhìn qua hơi dữ, nhưng lại tốt như vậy, cám ơn ngươi."



"Cám ơn ngươi."



Một đám cá nói lời cảm ơn với Sơ Tranh, nhưng đến một tấm thẻ cảm ơn Sơ Tranh cũng không lấy được.



Mỉm cười. jpg



Sơ Tranh đột nhiên thả ngân tuyến ra, bắt đám cá kia về.



Cá: "???"



Trên đường trở về, Sơ Tranh thuận tiện mua cái nồi, bỏ cá vào bên trong.



Cá: "???"



-



Một đám cá ở trong nồi líu ríu, có thể so với chợ bán thức ăn.



"Người quái dị ngươi muốn làm gì!"



"Ăn cá." Sơ Tranh nghiêm mặt đổ nước vào nồi: "Không thể lãng phí."



Cá khác bị dọa đến run lẩy bẩy, co lại một góc.



"Ngươi..." Cá kia cố gắng dùng vây cá bám lấy mép nồi: "Lần trước là ta nhắc nhở ngươi, sao ngươi có thể làm vậy với ta!"



"Ta làm gì ngươi?" Sơ Tranh đúng lý hợp tình: "Ngươi là do ta dùng tiền mua về, ta muốn xử trí như thế nào thì xử trí thế ấy."



"Ngươi ngươi ngươi ngươi..."



Cá tức giận tới mức quẫy đuôi, bọt nước vẩy từ trong nồi ra.



Sơ Tranh ở bên cạnh lật ra cái "nắp nồi", trực tiếp đậy lên trên.



Cá kia kêu to: "Đừng ăn chúng ta, ta cho ngươi biết một bí mật!"



Tay Sơ Tranh ngừng lại: "Ngươi có thể có bí mật gì?"



Cá vỗ "bộ ngực" mình: "Ta đây am hiểu đáy biển..."




Sơ Tranh nghe được từ trong đám cá líu ríu, biết con cá luôn luôn mắng cô là "người quái dị" kia tên là "Cẩm Lý".



Không nghe lầm, chính là Cẩm Lý.



Bản thể của nó chính là cá chép gấm...



Sơ Tranh đối với thứ đồ chơi đen thui này, thật sự là không cách nào ghép nó lên cá chép gấm xinh đẹp màu sắc diễm lệ.



Cá chép gấm phát đen còn có thể có vận may sao?



Giới tính tạm thời không biết, tiếng nói của nó cũng không nghe ra được, nói chuyện nhỏ giọng một chút thì giống như một cô nương, nói chuyện lớn tiếng chút lại giống nam hài.



Đại khái là loài lưỡng tính đi.



【...】 Thần con mẹ nhà nó loài lưỡng tính.



Mặc dù Sơ Tranh không nấu bọn nó, nhưng mỗi ngày đều vớt một con cá ra, tức giận đến mức Cẩm Lý cả ngày ở đó mắng cô là người quái dị.



Vì sao lại làm thế?



A, thuần túy là vì nhàm chán.



Ai bảo nó mắng mình là người quái dị.



Cẩm Lý mắt thấy đồng bạn ở cùng nó càng ngày càng ít, nghĩ đến đồng bạn của mình bị người cho vào nồi nấu chiên hầm các kiểu, Cẩm Lý càng ngày càng hoảng.



Vào lần mò cá không biết là thứ mấy của Sơ Tranh, Cẩm Lý không còn mắng cô nữa, bảo hộ các đồng bạn của mình ra phía sau: "Ta lại nói cho ngươi biết một sự kiện."



"Kho báu thì thôi, ta không cần."



"Không phải kho báu, có liên quan đến Hà Thần."



Sơ Tranh có chút hứng thú, dựa vào hồ cá: "Ồ?"



"Hà Thần kia, không phải ở trong con sông này của chúng ta." Cẩm Lý nói: "Hắn đột nhiên xuất hiện, nhưng trên người hắn có thần ấn của Hà Thần."



Chuyện này Sơ Tranh đã từng nghe qua từ chỗ Lang Sa.



"Còn gì nữa không?"



Cẩm Lý tiếp tục nói: "Hàng năm hắn đều muốn một nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, là vì tu luyện một loại pháp thuật tà ác nào đó, những cô nương kia đều chết hết."



Hà Thần đối với sinh vật dưới đáy sông, đặc biệt là loại không hề có một chút lực sát thương gì như Cẩm Lý, ngược lại không có nhiều đề phòng.



Đối với Hà Thần mà nói, bọn nó chỉ là một đám sâu kiến tiện tay là có thể nghiền chết.



Loại cá chưa thành tinh này, không ai có thể nghe hiểu được...



Sơ Tranh hô ngừng: "Chờ một chút, ngươi chưa thành tinh, sao ta có thể nghe hiểu ngươi đang nói gì?"



Cẩm Lý đảo mắt cá chết: "Ta làm sao biết, chắc là thiên phú dị bẩm của ngươi thôi."