Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1276 : Hà Thần Ở Trên (22)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên 



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trong sơn động âm lãnh ẩm ướt, Sơ Tranh ngồi ở tận cùng bên trong nhất, Tuyên Ảnh ở bên ngoài bao lên một tầng kết giới, ngăn trở gió tuyết càn quấy.



Bốn phía bị tuyết lớn bao trùm, không có gì có thể nhóm lửa.



Tuyên Ảnh không quá yên tâm hỏi Sơ Tranh: "Ngươi có lạnh không?"



"... Ta thật sự không lạnh." Tin ta một lần có được không!



Cô không chỉ không lạnh, còn cảm thấy hơi nóng.



Ấn ký bị con xương khô lúc trước túm, cảm giác thiêu đốt kia càng ngày càng mãnh liệt, trước đó là cánh tay, bây giờ cũng đã sắp lan tràn đến bả vai.



Tuyên Ảnh nhìn cô vài lần, xác thực không giống như đang lạnh.



Hắn đi qua kéo lại áo khoác trên người cô: "Mắt khá hơn chút nào chưa?"



Sơ Tranh vẻ mặt ngay thẳng: "Không nhanh như vậy được."



Tuyên Ảnh mượn ánh tuyết bên ngoài chiết xạ ra ánh sáng, nhìn cô gái trước mặt, trên mặt cô cũng không có thất kinh, bình tĩnh thong dong, giữa hai đầu lông mày đều là lạnh lùng.



Cũng không biết lúc nào, cô có thể có cảm xúc khác.



-



Không nhìn thấy thứ gì đối với Sơ Tranh mà nói là một thể nghiệm mới lạ, chỉ có thể dựa vào thính giác, cũng may thính giác của cô cũng không tệ lắm.



"Gió tuyết bên ngoài ngừng rồi sao?"



"Ừ."



Dựa vào giọng nói dường như Tuyên Ảnh đang ở cửa hang, Sơ Tranh cảm giác được một chút gió lạnh phất qua.



Một lát sau Tuyên Ảnh đi từ cửa hang tới, ngồi ở bên cạnh cô.



"Sơ Tranh cô nương."



"Ừ."



Tuyên Ảnh dựa vào vách đá của sơn động: "Nếu chúng ta không ra được, ngươi định làm thế nào?"



Sơ Tranh cầm cánh tay chết lặng của mình, giọng điệu lãnh đạm: "Vậy thì không ra." Nơi này rất tốt, đằng sau không phải còn có cái Cửu Trọng Thiên gì à, tốt biết bao nhiêu, đi ra ngoài làm gì.



Tuyên Ảnh nghẹn họng.



Hắn là hỏi cô dự định về sau, ai biết cô còn dự định ở lại nơi này.
Suy nghĩ của Sơ Tranh lóe lên, kéo người vào được, cô đang muốn buông ra, đột nhiên cảm thấy không thích hợp, tay Tuyên Ảnh ẩm ướt.



Chóp mũi ẩn ẩn có một chút mùi máu tanh: "Sao tay lại bị thương rồi?"



Tuyên Ảnh vội vàng rút tay ra: "Không cẩn thận bị thương, không có gì."



Nếu như Sơ Tranh có thể trông thấy, thì tất nhiên có thể nhìn thấy lúc này hai tay Tuyên Ảnh đầy vết thương.



Pháp thuật của hắn đều có lực sát thương lớn, những pháp thuật tinh xảo kia hắn đều không biết, mà ở vào tình thế như vậy, hắn nào dám dùng những pháp thuật kia, chỉ có thể dùng tay đào.



Sơ Tranh không nhìn thấy, cũng không tiện bảo người ta đưa tay cho mình sờ: "Ngươi tự xử lý một chút đi."



Tuyên Ảnh thấp giọng đáp một tiếng: "Ừ..."



Không gian ngân mang nâng lên cũng không lớn, Tuyên Ảnh và Sơ Tranh cách nhau rất gần, gần đến mức Tuyên Ảnh có thể nghe thấy tiếng hít thở của Sơ Tranh.



Không biết có phải là ảo giác của hắn không, hắn cảm thấy hô hấp của Sơ Tranh nặng hơn lúc trước một chút.



Giống như đang nhẫn nhịn cái gì đó...



Tuyên Ảnh nghĩ như vậy, lập tức lên tiếng hỏi thăm: "Ngươi bị thương rồi?"



"Không có." Sơ Tranh lời ít mà ý nhiều, cô rút tay vào trong tay áo, Tuyên Ảnh nhìn thấy động tác này của cô, bỗng dưng nhớ tới trước đó bảo cô nắm chặt mình, cô lại không nắm chặt...



Cũng là cánh tay kia.



Vừa rồi rõ ràng tay này của cô tiện hơn, nhưng cô lại dùng tay kia kéo hắn.



Tuyên Ảnh giơ tay bắt được cổ tay Sơ Tranh, lập tức vén tay áo của cô lên.



Trên cổ tay trắng nõn, dấu ngón tay màu đen càng thêm nổi bật, có mấy sợi chỉ nhỏ màu đỏ, theo cánh tay cô chạy lên trên.



Tuyên Ảnh thở hốc vì kinh ngạc: "Đây là gì?"



Sơ Tranh: "..."



Đã bị nhìn thấy, Sơ Tranh đành phải nói rõ một năm một mười.



"Người xương khô?" Tuyên Ảnh không dám tiếp tục nhìn lên trên: "Ngươi không phải người lỗ mãng, sao lại bị tập kích?"



Từ những ngày ở chung gần đây Tuyên Ảnh biết cô rất tùy tiện, chỗ nào cũng dám xông, nhưng nếu thật sự có nguy hiểm, cô cũng sẽ không lỗ mãng, thậm chí càng cẩn thận hơn so với người thường.



Sơ Tranh: "..."



Loại lịch sử đen thui này Sơ Tranh không có ý định nói.



Cô lạnh mặt: "Sơ xuất."