Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1283 : Hà Thần Ở Trên (29)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Rầm ——



Hà Thần đánh vỡ cửa sổ, lăn từ trong nhà ra, giống như kén ve nằm trên mặt đất, không thể động đậy.



Gã giãy dụa, xúc cảm lạnh buốt trên thân thể, trói buộc ép gã nằm xuống đất.



Pháp thuật đối với thứ trói buộc gã không có bất kỳ tác dụng gì.



Đây là thứ gì...



Hà Thần ngẩng đầu nhìn về phía người đi từ trong nhà tới, ngoan lệ nơi đáy mắt phảng phất như muốn tràn ra ngoài, trong cổ họng gã phát ra một tiếng gầm nhẹ.



Tiếng bước chân đột nhiên vang lên ở ngoài viện.



Sơ Tranh ngồi xuống, nhìn về phía cửa viện, một bóng người tinh tế trực tiếp leo tường mà vào, linh hoạt rơi xuống đất.



Một người... Hai người... Ba người...



Mười mấy người lần lượt xuất hiện, đều là nữ tử, thân hình có chút kỳ quái, giống như không có xương cốt, quỷ dị tới gần Sơ Tranh.



Ôi!



Ngươi còn gọi người giúp đỡ!



Phạm quy!



"Giết ả!"



Hà Thần quát to một tiếng.



Trong miệng mười mấy người kia phát ra một tiếng cổ quái, đồng thời bổ nhào qua phía Sơ Tranh.



Những người này đều có chút pháp thuật, nhưng cũng không lợi hại, điểm duy nhất làm Sơ Tranh cảm thấy buồn nôn chính là, những người này giống như không có xương... bọn họ có thể xếp thân thể mình thành một tư thế quỷ dị.



Loại tư thế mà người bình thường làm tuyệt đối sẽ chết ấy.



Những người này vẫn sống sao?



Khi Sơ Tranh đối phó với những người này, Hà Thần đang nghĩ biện pháp để mình tránh khỏi trói buộc, nhưng mặc kệ gã giãy dụa thế nào, cũng đều vô dụng.



Hà Thần cắn răng một cái, biến về nguyên thân.



Kết quả...



Tất nhiên vẫn không thể nào chạy được.



Thân thể Hà Thần đột nhiên bị xách lên, một đầu ngân tuyến cực nhỏ như ẩn như hiện trong không khí, tay xách ngân tuyến, trắng nõn thon dài, đầu ngón tay lộ ra ánh sáng lộng lẫy.




Sơ Tranh xách Hà Thần từ phía sau ra, Hà Thần giống như cá chết lắc lư trong không khí, nếu như không phải trông thấy cái đuôi nó còn đang động, Lang Sa cũng sẽ cảm thấy đây là một con cá chạch chết.



Hà, Hà Thần?



"Cô bắt được hắn?"



Sơ Tranh bình tĩnh ừ một tiếng, thúc giục y: "Ngươi mau mổ đi!"



Lang Sa tiêu hóa tin tức này, thật lâu sau mới nhặt dao lên, đi đến trước mặt một người trong đó: "Đắc tội."



Y bái hình thức một cái.



Sơ Tranh: "..."



Lang Sa dùng dao mổ phần bụng người kia ra, một cỗ mùi hôi và mùi tanh khó ngửi đập vào mặt.



Dường như Lang Sa bị cảnh tượng bên trong làm buồn nôn, sắc mặt tái xanh lui lại hai bước.



Sơ Tranh xích lại gần nhìn một tẹo, cũng ghét bỏ lui lại.



Trong bụng người kia chứa đầy nước bùn và cá chạch, cá chạch chui tới chui lui trong bùn, còn không chỉ một con, có lớn, có nhỏ, nhìn qua cực kỳ buồn nôn.



Lang Sa chậm chậm: "Hà Thần khống chế bọn họ bằng cách này?"



Sơ Tranh cảm thấy chắc là như thế, bản thể của Hà Thần chính là cá chạch, bỏ cá chạch vào trong thân thể những người này, lại sử dụng pháp thuật khống chế, thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.



Chỉ là...



Tại sao gã lại muốn dùng cá chạch khống chế bọn họ chứ?



Giúp mình đánh nhau sao?



Những người này cũng không có bao nhiêu lợi hại, pháp thuật cũng đều là da lông mà thôi...



Những người còn lại trong bụng đều có dị động, không cần nhìn cũng biết bên trong chắc chắn có thứ gì đó, có bụng hơi to hơn một chút, có bụng thì dẹp hơn một chút, có lẽ trong bụng to sẽ có nhiều cá chạch hơn một chút.



Lang Sa chưa từng gặp qua tình huống như vậy: "Sơ Tranh cô nương, bây giờ xử lý thế nào đây?"



"Đốt?"



"Như vậy không được đâu."



"Vậy ngươi giữ lại bọn họ chờ những sinh vật này ra đi."



"..."



Lang Sa tưởng tượng ra hình ảnh kia, chỉ cảm thấy tê cả da đầu. Nhưng một giây sau con ngươi y sáng lên: "Sơ Tranh cô nương, cô nói có phải Hà Thần dùng những nữ tử này, thai nghén hậu đại cho hắn không?"



Sơ Tranh quét mắt nhìn người trên đất một vòng, giọng điệu lãnh đạm: "Không biết."