Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1316 : Thiên kim thật giả (22)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



A...



Bùi tiên sinh kêu tên của Sơ Tranh, người phía sau đồng loạt hít sâu, chấn kinh đến mức một đám người rớt cả cằm.



Đây là quen biết?!



Bùi tiên sinh thế mà lại thật sự quen biết cô?



Tình huống này là thế nào!!



Khi Bùi tiên sinh nói chuyện với Sơ Tranh, sắc mặt Đỗ phu nhân lập tức trở nên khó coi.



Lúc này Đỗ Hạ cũng không dám nói lời nào, đứng ở bên cạnh Đỗ phu nhân, nghi hoặc lại cổ quái nhìn Sơ Tranh.



"Bọn họ hỏi tôi thư mời." Sơ Tranh sắc mặt thản nhiên: "Tôi không có."



Đám người trông thấy rõ ràng Bùi tiên sinh nghe vậy, mà lại lộ ra vẻ mặt áy náy: "Việc này là tôi lo lắng không chu toàn, có nhiều chỗ đắc tội, Sơ Tranh tiểu thư đừng trách. Sơ Tranh tiểu thư là tôi dẫn vào, còn không mau xin lỗi Sơ Tranh tiểu thư."



Bùi tiên sinh tự mình dẫn vào, không có thư mời, nhưng còn hơn cả thư mời.



Quần chúng vây xem kinh ngạc không thôi.



Vốn cho rằng Bùi tiên sinh chỉ quen biết cô.



Không nghĩ tới người này là do Bùi tiên sinh tự mình dẫn đến...



Quản lý cũng chấn kinh không nhỏ, nghe lời này lập tức khom lưng xin lỗi.



Bùi tiên sinh nhìn quanh một vòng, ho nhẹ một tiếng: "Không có việc gì đâu, mọi người tiếp tục chơi đi."



Ý của lời này chính là bảo mọi người tản ra, đừng vây ở đây nữa.



Chính chủ lên tiếng, mọi người cũng không dám không nghe theo, tốp năm tốp ba tản ra, nhưng đều không đi quá xa.



Tâm tư tám chuyện, mọi người đều có.



Vốn cho rằng là chuồn êm vào, không nghĩ tới người ta là do chủ nhà tự mình dẫn vào.



Những người vừa rồi nói Sơ Tranh chuồn êm vào, lúc này đều đi xa hơn một chút.



Nhưng mọi người đối với chuyện tại sao cô lại quen biết Bùi tiên sinh, còn để Bùi tiên sinh tự mình dẫn cô vào, biểu thị nghi hoặc.



"Bùi tiên sinh lúc trước để tang vợ, đến nay vẫn chưa cưới, mọi người nói, cô ta sẽ không là..."




Lúc đầu Bùi tiên sinh còn tưởng rằng gặp phải quỷ, cô đứng ở ngay cách đó không xa, cũng bất động.



Con đường kia không có bất kỳ ai, nửa đêm canh ba, đây không phải gặp quỷ thì là gì?



Về sau quỷ này... Không phải, cô gái này chủ động tản bộ qua giúp đỡ.



Thật sự là tản bộ, cô vừa đi vừa nghỉ, dường như đang cân nhắc xem có nên cứu ông ta hay không.



Sơ Tranh đưa ông ta đến bệnh viện, phụ tá của ông ta tới, nói tới một hạng mục liên quan đến vấn đề tiền bạc, cô lại đột nhiên đứng ra nói muốn đầu tư.



Bùi tiên sinh cũng là bởi vì sốt ruột vì hạng mục này, tinh thần không tập trung nên mới xảy ra chuyện.



Kết quả ông ta xảy ra tai nạn, lại bỗng giải quyết xong chuyện này.



Nói xong chính sự, Bùi tiên sinh thăm dò hỏi: "Sơ Tranh tiểu thư, Đỗ gia có cần tôi..."



Ngày hôm nay chuyện Đỗ gia làm khó tránh khỏi hơi quá đáng.



Cho dù cô không phải do mình mời đến, không có thư mời mà vào nơi này, thì bọn họ cũng không thể náo loạn lên như thế được?



Tốt xấu gì cũng là con gái nuôi của mình...



"Không cần. Chính tôi có thể đánh..." Sơ Tranh kịp thời ngừng lại: "Có thể giải quyết."



Bùi tiên sinh: "..."



Vừa rồi cô muốn nói gì?



"Không có việc gì nữa thì tôi đi trước."



"A, được, hôm nay thật sự ngại quá, hôm nào mời Sơ Tranh tiểu thư ăn cơm. Tiễn Sơ Tranh tiểu thư đi." Bùi tiên sinh đẩy con trai ra.



Bùi thiếu đại khái kịp phản ứng, hiểu được Bùi tiên sinh đang làm gì, đáy lòng mặc dù cảm thấy quỷ dị, nhưng vẫn rất nghe lời tiễn Sơ Tranh rời đi.



Chờ tiễn Sơ Tranh đi xong, Bùi thiếu trở về liền bày ra vẻ mặt cạn lời: "Cha, cha làm gì?"



"Cô gái kia thế nào?"



"Cái gì thế nào?"



"Con nói cho cha biết nha Bùi Kim Minh, cha đừng có nghĩ đến chuyện điều khiển tình cảm của con, con tuyệt đối sẽ không để cha an bài đối tượng tương lai cho con đâu!"



"Ranh con, gọi tên ai đấy!" Bùi tiên sinh tức giận mắng: "Cha chỉ hỏi con cô gái kia thế nào, thích không?"



"..."