Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1323 : Thiên kim thật giả (29)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên 



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh: "..."



Hù chết người!!



Sơ Tranh trấn định lui về sau mấy bước, người đàn ông kia nhanh chóng vẫy tay gọi vệ sĩ vây quanh bọn họ.



【 Tiểu tỷ tỷ, thẻ người tốt của cô ở bên trong a ~ 】



Vương Giả tiện sưu sưu lên tiếng.



Sơ Tranh: "..."



Hắn có thể tự lực cánh sinh đúng không?



-



Trong phòng bao.



Thư Tuyển cưỡng ép bắt giữ một người đàn ông, mấy người đối diện muốn xông lên lại kiêng kị, không dám lên trước, bầu không khí cứng ngắc.



"Tránh ra!"



Thư Tuyển thấp giọng quát một tiếng.



Người bị hắn bắt, sắc mặt khó coi phất tay với mấy người chặn ở cửa ra vào: "Tránh ra."



Người bên kia nhìn nhau, rồi chần chờ xê dịch tách ra hai bên.



Nhưng vào lúc này, một người đàn ông ở giữa, đột nhiên bổ nhào về phía trước.



Ầm ——



Người đàn ông kia nhào lên trên bàn, đồ vật phía trên ào ào rớt xuống đất, mẩu thủy tinh vỡ nát đầy đất.



Thư Tuyển: "..."



Những người khác trong phòng: "..."



Tình huống thế nào đây!!



Đám người còn chưa biết rõ ràng tình huống là gì, hai người bên cạnh lại đổ xuống.



Sau đó những người còn lại cũng ngã bịch bịch xuống đất.



Hết thảy mọi chuyện phát sinh quá nhanh.



Nhanh đến mức bọn họ đều chưa kịp phản ứng thì đã ngã hết xuống đất.



Ở cửa có quang ảnh lắc lư.



Có người phản quang đi tới, giày giẫm lên mặt đất, phát ra tiếng cộp cộp rất nhỏ.



Thư Tuyển cảnh giác nhìn chằm chằm bóng người kia, nhưng mà càng nhìn càng cảm thấy quen mắt.



Người trước đó nói với hắn, phải viết kiểm điểm, lúc này đang hai tay đút túi, phách lối lại đường hoàng đứng ở cửa ra vào.




Nếu hôm nay mà hắn không tin, thì phải nằm lại nơi này à?!



A...



Người tốt lành gì chứ!



"Anh suy nghĩ thật kỹ đi." Sơ Tranh bắt chéo chân, tự nhận rất hào phóng cho Thư Tuyển thời gian suy nghĩ.



【...】



Thao tác lẳng lơ của tiểu tỷ tỷ thật sự khó lòng phòng bị.



Có ai đối đãi với thẻ người tốt như cô không?!



Cô là ma quỷ sao?!



Vương Giả gào thét cũng không nhận được lời đáp lại hữu dụng.



Một người... Không đúng, một hệ thống đơn độc gào, không ai đáp lời, cũng rất ngốc, cho nên Vương Giả không gào nữa.



Bây giờ nó rất hi vọng thẻ người tốt kiên cường một chút, quay người vả cho Sơ Tranh một cái.



Nhiệm vụ?



Thật ngại quá, bây giờ nó chỉ là một cái hệ thống đơn thuần bình thường.



Nhưng mà Vương Giả đã định trước là sẽ thất vọng, Thư Tuyển cũng không có ý tứ trở tay vả cho Sơ Tranh một cái.



Thư Tuyển cẩn thận suy nghĩ một hồi, hắn không mò ra lai lịch người này, càng có một loại trực giác nói cho hắn biết, người này sẽ không tổn thương mình.



Cho nên ở dưới điều kiện tiên quyết này...



"Trong tay tôi có một thứ, tôi cần bán nó đi." Thư Tuyển nói: "Những người này là người mua, nhưng mà..."



Hắn giơ tay kéo người ở bên chân Sơ Tranh qua, xốc ống tay áo lên, lộ ra cánh tay đối phương.



Phía trên bất ngờ có một hình xăm Hỏa Kỳ Lân.



Ngày hôm nay hắn đến giao dịch, những người này không nên xuất hiện ở đây...



Chỉ là không biết ở khâu nào xảy ra vấn đề, bọn họ đóng vai thành người mua, ở đây chờ hắn.



Sơ Tranh nhìn chằm chằm hình xăm kia, không rõ ý vị hỏi: "Đồ anh muốn bán, không phải là cướp từ trong tay bọn họ chứ?"



Tay phải Thư Tuyển nắm chặt thánh giá trước ngực mình: "Đoán đúng rồi, nhưng đáng tiếc không có giải thưởng."



Sơ Tranh: "..."



Lợi hại nha thẻ của ta!



Quả nhiên là thẻ người tốt thành thục.



Tổ chức kia rất thần bí, vừa nhìn đã biết không dễ chọc, thế mà hắn đơn thương độc mã... Chí ít bây giờ nhìn là đơn thương độc mã, cướp đồ của người ta, bây giờ còn định bán đi, rất được!!



Thư Tuyển muốn bán đồ ra, nhưng đối phương truy đuổi rất chặt, đồ vật trong tay ngược lại trở thành khoai lang bỏng tay.



"Tôi có thể giúp anh. Nhưng anh phải đồng ý một điều kiện của tôi." Trước tiên lừa gạt thẻ người tốt tới tay rồi nói tiếp!