Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1341 : Vấn tiên hoàng tuyền (2)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Mưa phùn liên tục, đánh vào mặt ô vang lên tiếng sàn sạt.



Công viên vốn nên có đèn đường, nhưng lúc này không có một chiếc đèn nào sáng lên.



Đen kịt, âm trầm.



Tiếng gió ào ào, tán cây càng giống quái vật, giương nanh múa vuốt đứng sừng sững ở hai bên.



Tinh Kiều chậm rãi đi lên phía trước, khuôn mặt nhỏ lãnh khốc kéo căng quá gắt gao, tay xuôi ở bên người nắm chắc thành quyền, chứng minh lúc này cậu đang sợ hãi.



Chỉ là cậu nghĩ tới đằng sau có Sơ Tranh, lại không sợ hãi như vậy nữa.



Chắc hẳn cô sẽ không để mình xảy ra chuyện gì.



Cách điểm đỏ trên giấy thông hành càng ngày càng gần.



Cậu nghe thấy trong tiếng mưa rơi, có tiếng khóc của nữ truyền đến.



Âm thanh yếu ớt, giống như bị người bóp cổ, cực kỳ khó khăn phát ra âm thanh.



"Ô..."



Cánh môi Tinh Kiều run lên, cậu bỗng nhiên cắn môi, phía trước cách đó không xa, một người kỳ quái đang đứng ở đó.



Nói nó kỳ quái là bởi vì thân thể nhìn qua rất giống người.



Nhưng tứ chi không phải.



Tay và chân của nó, đều là nhánh cây.



Người nữ phát ra tiếng nghẹn ngào, đang bị "cánh tay" nhánh cây hóa của nó giơ lên giữa không trung.



Tinh Kiều trông thấy trường hợp như vậy, biểu cảm cũng vô cùng bình tĩnh.



Hoặc là nói có chút lãnh khốc.



Người bình thường trông thấy tình huống như vậy, phản ứng đầu tiên không phải cứu người thì chính là báo cảnh sát.



Tinh Kiều cũng chỉ nhìn.



Sơ Tranh như có điều suy nghĩ nhìn cậu, cũng không biết đang suy nghĩ gì.



"Tích..."



Giấy thông hành trong tay Tinh Kiều phát ra âm thanh.



Màn hình ảo tự động ném ra trong mưa phùn rả rích.



"Kiểm trắc được sinh vật không biết C276."



Âm thanh điện tử cứng nhắc không chút tình cảm vang lên.



Tinh Kiều hơi kinh ngạc nhìn màn hình trong hư không.



Phía trên chỉ hiện ra một dấu chấm than màu đỏ.




Bùng ——



Một đám lửa màu u lam đột nhiên xuất hiện.



Sơ Tranh: "..."



Không khí yên tĩnh vài giây.



"Tại sao lửa của em lại là màu lam?"



Cô chưa từng thấy người giám thị nào có lửa màu lam cả.



Tên nhóc này chính là biến dị sao?



"..." Tinh Kiều lắc đầu: "Không biết."



"Được rồi, đều như nhau cả." Sơ Tranh bảo cậu nhìn C276: "Nhìn kỹ mục tiêu, dùng lửa công kích nó."



Tinh Kiều: "???"



Dạy thế mà xong rồi?



Dạy cái gì thế?



Sơ Tranh buông tay cậu ra, đám lửa màu u lam kia nhảy vọt, ẩn ẩn có xu thế sắp dập tắt.



Sơ Tranh ở bên cạnh cổ động cố lên cho cậu: "Ổn định, em có thể."



Tinh Kiều: "..."



Tinh Kiều lập tức dùng một tay khác nâng mu bàn tay lên, nhưng ngọn lửa vẫn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được yếu xuống.



Tinh Kiều nghĩ đến những lời vừa rồi, cố gắng hội tụ lực lượng trong thân thể đến trên tay.



Ngọn lửa sắp tắt, bùng một tiếng tăng vọt.



Tinh Kiều bị cả kinh đến mất hồn, lui lại mấy bước, ngã xuống đất.



Cậu nhìn chằm chằm ngọn lửa màu u lam lơ lửng ở trước mặt, hô hấp hơi gấp rút.



Mà động tĩnh bên này, kinh động đến C276 bên kia.



Nó co rúm nhánh cây, giống như con nhện, cuốn lấy người nữ kia, cực nhanh lướt qua phía bên này.



Nhánh cây của nó bò trên mặt đất, âm thanh sột soạt, giống như một loại kim thật nhỏ bé nào đó, đâm vào da đầu người ra, run lên từng trận, phát lạnh.



Suy cho cùng Tinh Kiều cũng chưa từng trải qua loại chuyện này, theo bản năng nhìn về phía Sơ Tranh, người sau chẳng biết đã lui lại nơi xa từ lúc nào.



Tinh Kiều: "..."



Bây giờ lui hố còn kịp không!



Mắt thấy C276 càng ngày càng gần, Tinh Kiều chỉ có thể dựa vào suy nghĩ của mình mà làm.



Đám lửa kia vẫn trôi nổi ở đó, cũng không vì động tác của cậu mà biến mất, chắc cậu vẫn còn có thể khống chế nó.



Tinh Kiều vô sự tự thông giơ tay, cố gắng khống chế đám lửa kia.