Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1382 : Người chơi Cẩm Lý (35)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên 



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Phía cảnh sát nhận được tố cáo, nói có người cầm vũ khí bắt cóc nhân viên cấp cao của công ty nào đó, ngay lập tức đuổi tới hiện trường.



Nhưng khi bọn họ võ trang đầy đủ đẩy cánh cửa kia ra, tràng cảnh bên trong có chút không thể tưởng tượng.



Đám người bị bắt cóc kia êm đẹp ngồi, đám người bắt cóc kia, nằm nằm, ngất ngất.



Cái này...



Tình huống thế nào đây?



-



Sơ Tranh giao giấy chứng nhận thân phận và văn kiện của đám người kia cho phía cảnh sát.



Trông thấy loại giấy chứng nhận này, người tới cũng giật mình, nhanh chóng gọi thủ trưởng tới.



Thủ trưởng gọi điện thoại mời phía trên đến hỗ trợ xác minh.



Kết quả xác minh là, quả thật có những người như vậy, tên và giấy chứng nhận đều là thật.



Sơ Tranh: "..."



Lát nữa ta phải làm sao để thoát tội cho mình đây?



"Nhưng mà..." Vị thủ trưởng này giống như thở mạnh: "Người không khớp."



Sơ Tranh: "..."



Nếu không phải Sơ Tranh đang kéo căng dáng điệu của đại lão, thì có lẽ bây giờ đã muốn đánh vị thủ trưởng này mấy cái.



"Nói cách khác những người này là giả mạo?" Ta đánh không có bệnh đúng không!



"Đúng vậy, văn kiện tôi cũng gửi lên rồi, trải qua xác minh, cũng không có chuyện như thế."



Không làm sao là được.



Dọa ta một hồi.



Khi đám người kia bị mang đi, vẫn là một mặt không thể tin.



Đại khái không nghĩ tới bọn họ sẽ bị bắt như vậy.



Sơ Tranh đứng ở cửa ra vào đưa mắt nhìn theo bọn họ.



Đám người này đi rồi, giám đốc điều hành cẩn thận đi đến trước mặt Sơ Tranh: "Sếp, vì sao những người này lại đến công ty chúng ta?"



Sơ Tranh thuận miệng lừa gạt: "Tôi làm sao biết, tôi vừa làm bà chủ, không biết công ty của mấy người trước kia từng làm những gì."



Giám đốc điều hành: "..."



Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, những người này chắc chắn là đến vì Tần Lạc.



Nhưng bây giờ Tần Lạc ở đâu?




Cô đạp bàn đọc sách, trong đêm yên tĩnh, tiếng vang hơi lớn, Sơ Tranh đỡ lấy bàn, đi đến bên cạnh ngồi xuống.



Cô ngửa đầu ngã vào trên ghế.



Lần này thì hay rồi.



Thẻ người tốt đi đâu ta cũng không biết!!



Vương bát đản còn chưa gào, vậy chứng minh bây giờ thẻ người tốt tạm thời an toàn.



Nghĩ như vậy đáy lòng Sơ Tranh thả lỏng hơn một ít.



Thẻ người tốt đã là thẻ người tốt thành thục, phải học được cách tự chăm sóc mình.



Sơ Tranh thở ra một hơi, cầm quần áo đi tắm rửa.



Đợi cô tắm rửa xong ra, vốn dự định đi ngủ, ánh mắt liếc qua quét đến mũ trò chơi đặt trong phòng, cuối cùng nghĩ nghĩ, vẫn đội mũ trò chơi lên, đăng nhập game.



Lúc này đã là đêm khuya, trên thế giới đều hoàn toàn yên tĩnh.



Sơ Tranh vốn định xem một chút rồi logout, nhưng không biết sao cô lại lên lầu, đứng ở cửa gian phòng mà Tần Lạc thường xuyên ở.



Sơ Tranh giơ tay đặt lên cánh cửa.



Một phút sau, Sơ Tranh thu tay lại, quay người rời đi.



Đi đến đầu bậc thang, cô lại quay về, đá bay cửa ra, đi vào gian phòng.



Lúc này là ban đêm, tầm nhìn trong phòng rất thấp, Sơ Tranh vốn không ôm bao nhiêu hi vọng, kết quả khi ánh mắt quét đến giường bỗng nhiên ngừng lại.



Trên giường có người.



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh đi qua, trước tiên xích lại gần nhìn một chút.



Đúng là gương mặt kia của Tần Lạc.



Tứ chi hắn mở ra, tạo thành hình chữ đại nằm úp sấp trên giường, một nửa gương mặt đặt ở trên gối đầu, có chút biến hình.



Tư thế ngủ này thật là...



Tiêu hồn!



Nhưng một trí năng như hắn còn cần đi ngủ sao?!



"Tần Lạc."



Sơ Tranh thô lỗ đẩy hắn một cái.



Tần Lạc động ngón tay trước, sau đó gương mặt xoay qua một bên, đôi mắt chậm chạp mở ra.



"Tiểu Sơ..."



Hắn thấp giọng thì thầm.