Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1383 : Người chơi Cẩm Lý (36)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên 



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tần Lạc tỉnh lại, hắn chậm rãi chống giường ngồi dậy, trước tiên dụi dụi mắt: "Tôi sao thế?"



Sơ Tranh đứng ở bên cạnh, tức giận: "Anh hỏi tôi?"



Tần Lạc buông tay dụi mắt xuống, ôm chặt lấy Sơ Tranh.



Sơ Tranh không đứng vững, hai người trực tiếp ngã xuống giường, lăn cùng nhau.



Rõ ràng không có xúc cảm chân thực gì, nhưng Sơ Tranh có chút cảm giác kỳ dị, phảng phất như thật sự chạm đến thiếu niên kia.



"Tiểu Sơ."



Tần Lạc mềm giọng gọi cô.



Cũng không nói thêm gì nữa, chỉ ôm lấy cô cọ cọ, giống y như chó con vậy.



Sơ Tranh đẩy hắn mấy lần nhưng không đẩy ra được, đành phải từ bỏ: "Anh có nhớ chuyện lúc trước không?"



Tần Lạc a một tiếng: "Tôi không nhớ rõ."



Hắn chỉ nhớ sau khi tách khỏi Sơ Tranh, hắn đột nhiên rơi vào trạng thái ngủ say.



Chờ mở mắt ra lần nữa, chính là trông thấy Sơ Tranh.



"Không sao là tốt rồi." Sơ Tranh vỗ vỗ phía sau lưng hắn: "Tôi muốn logout đi ngủ, thả tôi ra."



Tần Lạc không chịu: "Tiểu Sơ ngủ cùng tôi."



"Không muốn." Cổ ta sẽ gãy mất!!



"Muốn."



"Không muốn."



"Muốn."



"Tần Lạc, để tôi logout."



"Tiểu Sơ ở cùng tôi đi mà."



"..."



Ta cùng mụ nội mi.



-



Mặc dù Tần Lạc không có việc gì, nhưng để giám định xem server trung tâm của Tần Lạc có phải là cái trước đó hay không, Sơ Tranh làm một kiểm tra.



Khi server đóng lại, Tần Lạc sẽ biến mất.
Trong đội ngũ trầm mặc xuống.



Người này là Sơ Tranh dẫn theo.



Bọn họ vẫn là đến cọ sự may mắn của Sơ Tranh, làm sao dám nói?



"Tại sao không nói? Mấy người dựa vào cái gì mà chỉ nói tôi!?" Em gái kia không phục ngẩng đầu, dựa vào lí lẽ biện luận: "Không có ai vừa sinh ra đã chơi game giỏi, tôi đã rất cố gắng!"



"Không phải, lần nào cô cũng phạm cùng một sai lầm, chúng tôi nói với cô cô còn không nghe..."



"Vậy anh có cần phải lớn tiếng như vậy không?"



"Được rồi được rồi đừng nói nữa, đại BOSS sắp ra rồi kia!"



Tần Lạc nghiêng đầu nhìn bọn họ ồn ào, BOSS trước mặt nhảy ra, Tần Lạc đột nhiên đi về phía trước hai bước.



"Tần Lạc..."



Giọng nói của Sơ Tranh còn chưa rơi xuống, đỉnh đầu BOSS nhảy ra một mức thương tổn, sau đó cấp tốc ngỏm.



Tần Lạc quay đầu lại, ngoan ngoãn cười: "Tiểu Sơ, tôi lợi hại không?"



Sơ Tranh: "..."



Ta phải làm sao để bịa lý do cho mi đây!



Mi mẹ nó ngay cả kỹ năng cũng không phát!!



Ngay khi Sơ Tranh nghĩ phải làm sao để bịa lý do, hình ảnh trong game đột nhiên xuất hiện một chút điểm đen kỳ quái.



Sau đó điểm đen kia không ngừng mở rộng, cũng cấp tốc lan tràn.



"Đây là gì?"



"Mọi người cũng nhìn thấy?"



"Đặc hiệu của phó bản sao?"



"Phó bản này không có đặc hiệu này mà..."



"Mẹ nó sao tôi lại thấy có gì đó là lạ nhỉ, tôi logout trước đây!"



Lúc này mọi người cũng không kịp suy nghĩ chiêu thức da trâu vừa rồi giết chết BOSS của Tần Lạc là chiêu thức gì, dồn dập logout bảo đảm bình an.



Tần Lạc kéo Sơ Tranh, hai người truyền tống về Dạ Quy Lai.



Bên trong Dạ Quy Lai hết thảy đều bình yên, Sơ Tranh đẩy cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trên đường phố xuất hiện điểm đen tương tự.



"Là virus." Tần Lạc nói: "Có người xâm lấn nơi này."



Tần Lạc cầm tay Sơ Tranh, để ở trước ngực, nghiêm túc nói: "Nhưng Tiểu Sơ yên tâm, chỗ này rất an toàn, tôi sẽ bảo vệ Tiểu Sơ."