Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1402 : Tướng Môn Quyền Hậu (12)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Đầu ta choáng, đi vào nghỉ ngơi một lát."



Sơ Tranh đứng dậy muốn đi.



Tiểu Hoàng Đế kéo tay áo Sơ Tranh lại: "Mẫu hậu, người thử một chút đi mà, ăn rất ngon."



Sơ Tranh: "..."



Xử lý Hoàng Đế là tội gì?



【 Tội chết. 】



Làm sao có thể.



Xử lý Hoàng Đế, ta liền lên ngôi.



【...】



Cô mẹ nó có độc à!



Ánh mắt Sơ Tranh chuyển hai vòng trên người Tiểu Hoàng Đế, dường như đang cân nhắc xem nên ra tay từ đâu thì tốt.



Tiểu Hoàng Đế không khỏi rùng mình một cái: "Mẫu hậu, chỗ của người có phải hơi lạnh không?"



Sơ Tranh mặt không cảm xúc: "Tâm ngươi lạnh."



Xử lý Hoàng Đế còn phải quản lý quốc gia, chuyện này quá khủng bố.



Ta vẫn nên buông tha cho mình đi.



Tiểu Hoàng Đế hoàn toàn không biết mình vừa điên cuồng thăm dò ở cận kề cái chết, kéo Sơ Tranh nài nỉ cô ăn điểm tâm.



Còn mời công chúa Ngọc Điệp đi cùng.



"Hoàng tỷ, tỷ cũng thử xem?"



Công chúa Ngọc Điệp theo bản năng lắc đầu: "Không..."



Dương Đức công công ôn hòa nói: "Công chúa Ngọc Điệp, Bệ Hạ chuẩn bị rất nhiều, ngài thử xem sao?"



Công chúa Ngọc Điệp đối đầu với nụ cười hiền lành của Dương Đức công công, nửa ngày sau nhẹ gật đầu.



Công chúa Ngọc Điệp vùi đầu ăn, cơ hồ không nói lời nào.



Tiểu Hoàng Đế nói không ít, nhưng đều là nói nhảm.



Chờ hai tiểu tổ tông này rời đi, Sơ Tranh thở phào một hơi thật dài.



Làm Thái Hậu thật khó.



Làm mẹ kế càng khó.



Ta vẫn còn trẻ con, vì sao lại có con lớn như vậy!!



Cứ không thể bỏ qua cho một nhóc đáng thương yếu ớt bất lực như ta sao?



-



【 Nhiệm vụ ẩn: Mời thu hoạch được một tấm thẻ người tốt từ Dung Thí, cứu vớt thẻ người tốt hắc hóa. 】




Trong đình nghỉ mát ầm ĩ đột nhiên yên tĩnh.



Mấy vị công chúa dồn dập quay người, trên mặt mang theo vài phần bối rối hành lễ.



Ánh mắt Sơ Tranh đảo qua bọn họ, rơi vào bên ngoài đình nghỉ mát, phân phó người: "Kéo người lên."



Công chúa Ngọc Điệp được người cứu lên, Tố Tuyết lấy một bộ y phục choàng lên người công chúa Ngọc Điệp, đỡ nàng đi đến đứng bên cạnh Sơ Tranh.



Sơ Tranh hỏi mấy công chúa đứng đấy: "Các ngươi làm gì thế?"



"Thưa mẫu hậu, chúng nhi thần chỉ đang chơi đùa, Ngọc Điệp muội muội không cẩn thận rơi xuống nước, nhi thần còn chưa kịp cứu Ngọc Điệp muội muội, thì ngài đã đến."



Người nói chuyện chính là Tam công chúa đứng ở chính giữa.



So với mấy người bên cạnh nàng ta, Tam công chúa trấn định hơn nhiều, thậm chí còn dám nhìn thẳng Sơ Tranh.



Mẫu phi của bọn họ mất rồi.



Nhưng gia tộc mẫu phi vẫn còn, bọn họ có chỗ dựa, có hậu đài.



Cho dù Sơ Tranh thân là Thái Hậu, không quyền không thế, thì cũng chỉ là cái thùng rỗng.



Cho nên Tam công chúa cũng không sợ.



Ánh mắt Sơ Tranh khẽ chuyển, rơi vào trên người công chúa Ngọc Điệp: "Ngươi nói."



Công chúa Ngọc Điệp ôm lấy cánh tay phát run, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.



"Là... là... Nhi thần không cẩn thận rơi xuống nước."



Ánh mắt Sơ Tranh lãnh đạm: "Ngươi chắc chắn chứ?"



Công chúa Ngọc Điệp yếu ớt như ruồi muỗi: "Phải."



Sơ Tranh giọng điệu thản nhiên: "Vậy đi thôi."



Sơ Tranh cũng không có ý tứ muốn lấy lại công đạo cho công chúa Ngọc Điệp.



Cô nói, là vì nể tình thẻ người tốt, ra mặt cho nàng cũng không phải không được.



Nhưng người trong cuộc cũng không dám nói ra, tại sao cô phải tốn sức đi lấy lại công đạo cho nàng.



"Cung tiễn mẫu hậu."



Đám người Tam công chúa đưa mắt nhìn Sơ Tranh rời đi.



Chờ không nhìn thấy bóng dáng Sơ Tranh nữa, mới có người hỏi: "Tam tỷ tỷ, nàng sẽ không cáo trạng với Thái Hậu chứ?"



Tam công chúa tràn đầy tự tin: "Nàng không dám. Lại nói, cho dù nàng nói thì thế nào."



Thái Hậu chỉ là có vận khí tốt.



Vừa mới tiến cung thì Tiên Hoàng qua đời.



Nhặt được tiện nghi, lên làm Thái Hậu.



Dù sao cũng chỉ là một nha đầu tầm tuổi bọn họ thôi.



Nếu như không phải thân phận còn ở đó, thì căn bản không cần để vào mắt.



Tam công chúa đã nói như vậy, mấy vị công chúa khác cũng yên tâm lại.