Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1403 : Tướng Môn Quyền Hậu (13)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Công chúa Ngọc Điệp đi được nửa đường thì hôn mê, Sơ Tranh đành phải đưa nàng về tẩm cung.



Thái y cách rèm bắt mạch cho công chúa Ngọc Điệp, Sơ Tranh thần sắc lãnh đạm đứng ở một bên.



Rõ ràng chỉ là tiểu cô nương, toàn thân lại lộ ra khí chất băng lãnh làm người ta e ngại.



Thái y bỗng có áp lực vô hình như núi lớn đổ xuống.



Thái y bắt mạch xong, xoay người lại bẩm báo với Sơ Tranh: "Thái Hậu, công chúa Ngọc Điệp không có gì trở ngại, chỉ là..."



Sơ Tranh hơi mở mắt ra: "Cái gì."



"Hình như công chúa Ngọc Điệp không đủ dinh dưỡng, thân thể hết sức yếu ớt."



"Trong cung cẩm y ngọc thực, sao lại không đủ dinh dưỡng." Đáy lòng Tố Tuyết đại khái cũng có thể đoán được vì sao, nhưng chuyện này không thể nói lung tung: "Đại nhân, ngài đừng nên nói lung tung."



Thái y vội vàng nói: "Vi thần không dám."



"Cầu xin Thái Hậu hãy mau cứu công chúa." Một cung nữ bên cạnh đột nhiên nhào tới, thanh âm nghẹn ngào: "Còn tiếp tục như thế, công chúa sẽ chết, xin Thái Hậu mau cứu công chúa."



Đáy lòng thái y nhảy một cái, chỉ muốn xem như mình không tồn tại.



"Chi Nhi!"



Rèm rủ xuống bị đẩy ra, công chúa Ngọc Điệp nhẹ giọng quát một tiếng.



Cung nữ quỳ dưới đất, lập tức dùng cả tay chân bò qua: "Công chúa, ngài tỉnh rồi."



Sắc mặt công chúa Ngọc Điệp tái nhợt khó coi, thanh âm khàn khàn: "Ngươi nói bậy bạ gì đó."



"Nô tỳ không nói bậy..."



Công chúa Ngọc Điệp thấp giọng quát nàng.



Chi Nhi đỏ vành mắt, há to miệng, lại không dám nói chuyện nữa.



Công chúa Ngọc Điệp giãy dụa ngồi dậy: "Làm phiền mẫu hậu, Ngọc Điệp không sao..."



"Công chúa, ngài đừng động." Tố Tuyết tiến lên đỡ nàng nằm xuống lại.



Tố Tuyết cũng không dám nói gì khác, Sơ Tranh không lên tiếng, bây giờ nàng nói gì cũng đều không đúng.



Nàng dùng ngữ khí ôn hòa trấn an công chúa Ngọc Điệp: "Nghỉ ngơi thật tốt trước đã."



Công chúa Ngọc Điệp nhìn về phía Sơ Tranh bên kia, người sau hờ hững nhìn nàng.



Sơ Tranh quay người rời phòng trong.



Thái y rất thức thời đi theo cô ra ngoài.



"Gọi Chi Nhi kia ra đây."



-



Chi Nhi là cung nữ thiếp thân của công chúa Ngọc Điệp... Y Lan cung cũng không có mấy người.
Không có ta thẻ người tốt cũng có thể rất kiên cường!



【...】 Ta mẹ nó bảo cô đi làm người tốt! Rốt cuộc cô thay mình vào kiểu nhân vật gì rồi!!



-



Dù sao thân là Thái Hậu Sơ Tranh còn ở bên ngoài, Dung Thí không ở trong đó bao lâu, rất nhanh liền đi ra.



Hắn nhìn về phía Sơ Tranh bên kia.



Thiếu nữ một thân cung trang xa hoa quý khí, vật trang sức đơn giản, nhưng cũng không che lấp thân khí chất tự phụ thanh nhã kia của cô.



Giữa lông mày như có tuyết đầu mùa trên núi cao, lạnh lẽo vắng vẻ, xa cách lại lạnh lùng.



Cô chỉ tùy ý ngồi như vậy, mà đem giường êm bằng đàn mộc bình thường dưới thân, ngồi ra cảm giác như vương tọa xây nên bằng vàng bạc.



Dung Thí rủ mi mắt xuống, cái bóng nho nhỏ hắt dưới mí mắt, cũng ngăn trở cảm xúc nơi đáy mắt hắn.



Hắn chậm rãi đi đến đối diện Sơ Tranh: "Vi thần cả gan, muốn hỏi một chút chuyện hôm nay nguyên nhân là do đâu?"



Giọng nói nam nhân trầm thấp, mang theo cảm giác lạnh buốt.



Sơ Tranh lời ít mà ý nhiều trả lời: "Rơi xuống nước."



Dung Thí truy vấn: "Vì sao lại rơi xuống nước."



Sơ Tranh giơ chống trán, quay đầu nhìn hắn: "Dù sao cũng không phải ta đẩy."



Sơ Tranh cho đáp án này, đánh cho Dung Thí không kịp trở tay.



Nhưng rất nhanh hắn liền điều chỉnh tốt tâm trạng, "Thái Hậu có biết là người phương nào gây nên không?"



Sơ Tranh tò mò: "Thế nào, ngươi còn muốn giết bọn họ?"



"..."



Tố chất tâm lý của Dung Thí cho dù tốt cỡ nào, lúc này cũng không tiếp nổi lời Sơ Tranh.



Dung Thí hít sâu một hơi: "Vi thần chỉ muốn hỏi rõ nguyên do."



Sơ Tranh vốn muốn nói mình không có nghĩa vụ phải trả lời, nhưng Vương Giả gầm thét bảo cô làm người.



Sơ Tranh đành phải bảo Tố Tuyết nói lại chuyện cho hắn nghe một lần.



Dung Thí nghe xong cũng không có nhiều phản ứng lắm.



Không nhìn ra là hắn quan tâm Ngọc Điệp, hay là không quan tâm.



"Thái Hậu, vi thần có một chuyện muốn hỏi."



Sơ Tranh uống trà Tố Tuyết pha: "Hỏi."



"Ngọc Điệp thân là công chúa, chẳng lẽ đây chính là đãi ngộ của thân là công chúa như nàng nên có sao?"



Giọng nói Dung Thí đóng băng, lắng nghe kỹ lại, phảng phất như đang chất vấn.



"Dung tướng quân, chuyện hậu cung, ngươi không có quyền hỏi đến." Sơ Tranh đặt chén trà xuống: "Hơn nữa, ta cũng không quản lý sự vụ, người quản sự chính là Tuyên quý phi."