Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1406 : Tướng Môn Quyền Hậu (16)

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Khí trời nóng bức, trải qua thương nghị, Tiểu Hoàng Đế quyết định đi sơn trang nghỉ mát để nghỉ mát.



Trước kia năm nào Tiên Hoàng cũng đi.



Năm nay Tiểu Hoàng Đế còn có thể chịu được, cho nên vẫn không đi.



Nhưng bây giờ càng ngày càng nóng, Tiểu Hoàng Đế cũng không chịu được nữa.



Dù sao Hoàng Đế làm việc ở đâu cũng không khác nhau là mấy.



Cậu lại không cần ra hiện trường.



Danh sách những người đến sơn trang nghỉ mát rất nhanh được định ra, Tiểu Hoàng Đế lấy ra cho Sơ Tranh xem qua.



"Tuyên quý phi cũng đi?"



Tiểu Hoàng Đế gật gật đầu: "Nàng không đi, hoàng thúc sẽ nghi ngờ."



Sơ Tranh nhìn Tiểu Hoàng Đế một chút.



Bằng không thì sao lại nói rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con trai của chuột sẽ đào động chứ, lúc này mới qua thời gian bao lâu, đứa trẻ con chưa mọc lông cũng đã học xong những thứ này.



Sơ Tranh bảo Tố Tuyết lấy bút tới.



Ở cuối cùng, cô thêm vào Dung Thí.



"Mẫu hậu?"



"Dung tướng quân và Nhiếp Chính Vương bất hòa ngươi biết chứ?"



"... Vâng."



Cậu nghe Dương Đức công công nói qua một chút.



Sơ Tranh nói lung tung lừa gạt cậu: "Địch nhân của địch nhân là gì?"



Tiểu Hoàng Đế rất thượng đạo: "Bằng hữu?"



Sơ Tranh vui sướng trả lại danh sách cho Tiểu Hoàng Đế.



【 Tiểu tỷ tỷ cô lừa gạt trẻ con, lương tâm sẽ không đau không? 】



Sẽ không, ta không có lương tâm.



【...】 Thật xin lỗi, quấy rầy rồi.



-



Ngày lên đường, Sơ Tranh bảo Tố Tuyết đi đón công chúa Ngọc Điệp đến chỗ cô.



Bắt cóc con tin, thẻ người tốt mới có thể đưa tới cửa nha.



【...】 Dùng từ vẫn hoàn toàn quỷ dị như trước đây.



Công chúa Ngọc Điệp không dám chống lại mệnh lệnh của Thái Hậu, đi theo Tố Tuyết lên xe ngựa của Sơ Tranh.



Mà những người khác thấy công chúa Ngọc Điệp lên xe ngựa của Sơ Tranh, tâm tư dị biệt.



Nhiếp Chính Vương cưỡi ngựa, quan sát phía Sơ Tranh bên này.




"Vâng."



"Dung tướng quân có còn nữa không?"



"Còn một ít."



Đôi mắt Tiểu Hoàng Đế tỏa sáng: "Trẫm muốn ăn nữa."



Dã ngoại không thể so với trong cung, cũng đã là ban đêm, mà vẫn cực kỳ oi bức.



Mứt được làm lạnh ăn ngon lại mát mẻ.



Tiểu Hoàng Đế lại đang ở cái tuổi chưa có lực tự điều khiển, muốn ăn nhiều thêm một chút cũng bình thường.



Sơ Tranh đánh vỡ ảo tưởng của Tiểu Hoàng Đế: "Đêm hôm khuya khoắt ăn nhiều đồ lạnh như vậy làm gì."



"Nhi thần muốn ăn."



"Tấu chương xem xong rồi?"



"..."



Mẫu hậu là ma quỷ sao!



Đêm hôm khuya khoắt còn muốn nhắc đến tấu chương!



Con ngươi Tiểu Hoàng Đế quay tròn chuyển một vòng: "Mẫu hậu, người có mệt không? Có muốn đi nghỉ ngơi trước không?"



"Không mệt."



"..."



Tiểu Hoàng Đế đạp đạp chân nằm sấp ở trên bàn, đầu ngón tay chụp lấy băng trong hộp.



Dương Đức công công ở bên cạnh nói: "Bệ hạ, thời gian không còn sớm nữa, không bằng trở về nghỉ ngơi đi?"



"Ồ."



Tiểu Hoàng Đế bất đắc dĩ đứng dậy rời đi.



Sau khi Dung Thí cung tiễn Tiểu Hoàng Đế rời đi, cũng cáo từ với Sơ Tranh.



Ban đêm công chúa Ngọc Điệp về xe ngựa của mình nghỉ ngơi, Sơ Tranh ở bên ngoài ngồi một hồi, chậm rãi leo lên xe ngựa.



Cô vừa nằm xuống, bên phải thành xe bị người gõ gõ.



Sơ Tranh vén màn xe lên nhìn ra phía ngoài.



Đứng ở phía ngoài là một người ăn mặc kiểu binh sĩ.



Hắn rất cung kính nói: "Thái Hậu, tướng quân bảo tiểu nhân đưa tới."



Dung Thí cho người đưa tới cũng là một cái hộp, nhưng bên trong không phải mứt, mà là điểm tâm và một chung trà.



Sơ Tranh còn đang nghĩ thẻ người tốt đột nhiên tốt với mình, là muốn làm gì.



Ngày hôm sau mới biết, hắn đưa cho cả công chúa Ngọc Điệp và Tiểu Hoàng Đế nữa.



Sơ Tranh: "..."



Xử lý đi!