Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1414 : Tướng môn quyền hậu (24)

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Bá An Hầu có chút đần độn.



Ông ta đến để lấy lại công đạo cho Tam công chúa.



Sao bây giờ lại biến thành chuyện công chúa Ngọc Điệp bị đốt rồi?



"Công chúa Ngọc Điệp nhận lời mời của Tam công chúa, bị Tam công chúa sai thái giám giội cho một thân nước mật ong, sau đó lại dẫn ong vò vẽ tới."



Tốc độ nói của Sơ Tranh không nhanh không chậm, lộ ra một cỗ lãnh ý.



"Thái hậu, việc này chỉ đơn thuần là nói hươu nói vượn!" Bá An Hầu lập tức phản bác: "Tam công chúa tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này!"



Sơ Tranh lãnh đạm nhìn ông ta một chút: "Dẫn người tới đây."



Mấy cung nữ thái giám bị người dẫn vào, bịch bịch quỳ xuống.



"Nói một chút xem, là ai sai khiến các ngươi hại công chúa Ngọc Điệp, và hại như thế nào."



Cung nữ thái giám quỳ trên đất phát run, sắc mặt trắng bệch.



"Là... Là Tam công chúa..."



Lời cung nữ thái giám nói, giống hệt như lời Sơ Tranh nói.



Những người này đều là người hầu hạ bên cạnh Tam công chúa.



Sắc mặt Bá An Hầu căng đến xanh xám.



Tam công chúa nhớ rõ ràng ngày đó không có người khác.



Những cung nữ thái giám này, sao ai cũng nói như ở ngay tại hiện trường vậy?



"Thái hậu, chuyện này nhất định là có người hãm hại Tam công chúa." Bá An Hầu chỉ vào những cung nữ thái giám kia: "Bọn họ đang nói dối! Công chúa Ngọc Điệp và Tam công chúa không thù không oán, sao Tam công chúa phải làm vậy với nàng?"



Sơ Tranh: "Hầu gia còn nhớ rõ vừa rồi ngươi nói gì không?"



Bá An Hầu: "..."



Vừa rồi ông ta nói cái gì?



Ngữ điệu Sơ Tranh nhẹ nhàng chậm chạp nói: "Hầu gia nói, là công chúa Ngọc Điệp trả thù. Xin hỏi, nếu như không phải Tam công chúa làm gì, thì sao lại trả thù? Hầu gia đã nói đến chắc chắn như vậy, thì chắc cũng đã biết, Tam công chúa làm gì với công chúa Ngọc Điệp rồi."



Bá An Hầu: "..."



Sắc mặt Bá An Hầu trong nháy mắt trở nên xanh xám.



Lời này là chính ông ta nói.



Bây giờ phản bác kiểu gì cũng vô dụng.



"Hầu gia còn có ý kiến gì không?"



Bá An Hầu: "..."



Ông ta có ý kiến thì làm được gì.



Chỗ Sơ Tranh có nhiều nhân chứng như vậy.



Lần này Tam công chúa...
Ở trong thâm cung tường cao này, thế giới của nàng, đã hình thành thì không thể thay đổi.



Công chúa Ngọc Điệp rõ ràng có người mình thích.



Nhưng nàng không nói, Sơ Tranh cũng không có cách nào.



Chờ công chúa Ngọc Điệp rời đi, Sơ Tranh bảo Tố Tuyết đi gọi Dung Thí tới.



"Thái Hậu, ngài gọi Dung tướng quân đến như vậy, có thể không tốt lắm đâu?"



"Không tốt chỗ nào?"



"Thái Hậu, ngài... và Dung tướng quân, vẫn nên tránh hiềm nghi đi." Tố Tuyết nói rất uyển chuyển.



Dù sao Thái Hậu còn trẻ như vậy.



Nếu như bị người hữu tâm truyền loạn, thì đến lúc đó sẽ rất phiền toái.



Sơ Tranh trầm tư một lát, gật đầu tán đồng Tố Tuyết: "Có đạo lý. Ngươi bảo Dung Thí vụng trộm tới."



"..."



Mi tâm Tố Tuyết cuồng loạn.



Công khai đến, chỉ cần có người hầu hạ, thì cũng coi như có một tầng bảo hiểm.



Bây giờ bảo Dung tướng quân lén lút đến, chẳng phải càng rối hơn sao?



Dung Thí đương nhiên không lén lút tới.



Hắn tiến vào trong điện, Sơ Tranh liền bảo Tố Tuyết đi ra ngoài trước.



Tố Tuyết: "..."



Luôn cảm thấy không thích hợp.



Tố Tuyết không dám rời khỏi đại điện, chỉ rời khỏi phòng trong.



"Thái hậu, ngài gọi ta có chuyện gì?"



Sơ Tranh ra hiệu Dung Thí ngồi: "Không có việc gì thì không thể gọi ngươi?"



Ta chỉ muốn gọi ngươi tới nhìn đấy!



Thế nào, nhìn thẻ người tốt của ta, còn không được à?



Dung Thí đứng không nhúc nhích, mặt mày nghiêm túc: "Thái Hậu, chúng ta nên giữ một khoảng cách."



"Ồ."



Sơ Tranh thuận miệng đáp một tiếng, hiển nhiên không nghe lọt tai.



Sơ Tranh nói chính sự: "Ta gọi ngươi đến, là liên quan tới hôn sự của công chúa Ngọc Điệp."



*



Đến đi! Bỏ phiếu đi!



A a a!!



Cầu vé tháng oa oa oa!!