Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1459 : Tổng tài phá sản (5)

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Đến tối, Ôn Hoằng Nghị bảo Sơ Tranh đến phòng dành cho khách ngủ, khóa gian phòng trên lầu lại, trông coi An Tuệ.



Nhưng mà không hề nghe thấy âm thanh gì cả.



"Tuệ Tuệ, con thật sự nghe thấy sao?"



An Tuệ liên tục gật đầu, tủi thân nói: "Mỗi lần con đi ngủ thì âm thanh kia liền vang lên..."



Ôn Hoằng Nghị đột nhiên nhớ tới lời Sơ Tranh nói...



Không không không!



Bây giờ là thời đại khoa học.



Đó là phong kiến mê tín.



Ôn Hoằng Nghị canh giữ đến quá nửa đêm, An Tuệ không chịu được ngủ thiếp đi, ông ta thấy không có động tĩnh gì, cũng trở về phòng mình.



Nhưng mà ông ta vừa đi không bao lâu, An Tuệ vội vàng chạy tới.



"Cha, cha, âm thanh kia lại vang lên!!"



Ôn Hoằng Nghị đuổi theo An Tuệ đến phòng.



Yên tĩnh không bật đèn, chăn mền rơi trên mặt đất, có thể thấy được vừa rồi An Tuệ chạy nhanh thế nào.



Nhưng trong phòng cũng không có âm thanh gì.



Ôn Hoằng Nghị mở đèn lên nhìn quanh phòng một vòng, cũng không phát hiện gì dị thường.



Ông ta đi lên lầu xem, gian phòng vẫn khóa chắc chắn.



Nhưng bộ dạng này của An Tuệ, cũng không giống nói dối...



"Thế này đi, Tuệ Tuệ, con ngủ trong phòng dành cho khách trước đi."



Lúc này An Tuệ hơi sợ gian phòng kia, cũng không dám trở về, dời đến phòng dánh cho khách ngủ.



Làm ầm ĩ hơn nửa đêm, sau đó ngược lại không xảy ra vấn đề gì nữa.



Ngày hôm sau Ôn Hoằng Nghị cho người tới kiểm tra toàn bộ phòng ở, kết quả tất nhiên là không có vấn đề gì.



"Cha, con không ở trong phòng kia nữa..." An Tuệ kéo Ôn Hoằng Nghị nói: "Con và chị đổi phòng đi, gian phòng kia vốn là của chị."



Sơ Tranh ngồi đối diện điềm nhiên như không có việc gì ăn sáng cướp lời đáp: "Không đổi."



Cô muốn đổi là đổi.



Nghĩ hay lắm đấy!



An Tuệ: "Chị, đó vốn là phòng của chị..."
"..."



Bộ này tương đối dễ đánh... dễ hành động.



Từ cổng đi vào, là có thể trông thấy các loại áp phích và bảng hiệu tuyên truyền, trên bàn dài đặt không ít sách nhỏ.



Trên màn hình lớn cũng phát những hình ảnh liên quan tới tình trạng của trẻ em ở vùng núi, giọng nói chất phác đơn thuần bọn nhỏ lưu chuyển trong đại sảnh.



"Tranh Tranh, lát nữa con nhớ tùy tiện mua gì đó." Liễu Hàm San căn dặn Sơ Tranh: "Mẹ đưa tiền."



"..."



Vương bát đản sẽ không cho mẹ cơ hội này.



Vương bát đản sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào.



Liễu Hàm San dẫn Sơ Tranh đi làm quen với mấy người, Sơ Tranh không lạnh không nhạt có lễ phép chào hỏi.



Ngay khi Liễu Hàm San đang trò chuyện vui vẻ với người khác, thì có người nhìn về phía cổng.



Ôn Hoằng Nghị dẫn theo An Tuệ tiến vào.



Thân lễ phục kia của An Tuệ, màu sắc chói mắt, váy cũng lớn, lúc này vừa đi vào đã làm cho không ít người chú ý.



Trong mắt Liễu Hàm San chứa ý cười lạnh, nhấp một miếng Champagne, nói với Sơ Tranh: "Cha con thật đúng là không phân trường hợp."



Ôn Hoằng Nghị cũng không biết An Tuệ sẽ mặc thành thế này.



Đã tới cửa, đổi lại cũng không kịp, Ôn Hoằng Nghị chỉ có thể dẫn An Tuệ tới như thế.



Rõ ràng An Tuệ phát hiện trường hợp không đúng lắm.



Vừa vào cửa nụ cười cũng hạ xuống, lộ vẻ câu nệ đứng bên cạnh Ôn Hoằng Nghị.



Đáy lòng nghĩ tới lại là Sơ Tranh biết hôm nay là trường hợp nào, cô nhìn thấy mình mặc thế này từ trong nhà, lúc ấy chắc chắn là đang cười nhạo mình?



Ánh mắt Ôn Hoằng Nghị xuyên qua đám người, trông thấy thiếu nữ đứng bên người Liễu Hàm San, duyên dáng yêu kiều, thân khí chất kia, thật sự là An Tuệ không cách nào sánh bằng.



Nhưng nghĩ đến An Tuệ từ nhỏ đã không sinh sống ở bên cạnh mình...



Nếu như con bé vẫn luôn ở cạnh mình, thì cũng sẽ giống như Sơ Tranh.



Ôn Hoằng Nghị nghĩ như vậy, đáy lòng càng phát ra sự áy náy đối với An Tuệ.



"Tuệ Tuệ, không sao, đi theo cha."



An Tuệ gật đầu, đi theo Ôn Hoằng Nghị vào.



Ánh mắt xung quanh quăng tới, khiến cho An Tuệ không thích ứng lắm.



Mặc dù An Tuệ không được nuôi dưỡng ở Ôn gia, nhưng những lễ nghi cần có, Ôn Hoằng Nghị đều mời chuyên gia dạy từ nhỏ.



Cho nên dù An Tuệ mặc hơi rêu rao, phương diện lễ tiết lại không có vấn đề gì.