Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1461 : Tổng tài phá sản (7)

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



An Tuệ trông thấy người đàn ông này, biểu cảm lại có chút vi diệu, cô ta đi đến trước mặt người đàn ông.



Hai người nói gì Sơ Tranh đứng cách quá xa không nghe rõ, nhưng bọn họ còn chưa nói được hai câu, thì bên trong có hai nữ sinh đi ra.



Một nữ sinh trong đó gọi cô ta: "Tuệ Tuệ, sao cô lại ở đây, chúng ta cùng về đi!!"



"A, anh ta không phải là..." Một nữ sinh khác đột nhiên chỉ vào người đàn ông, kinh hô một tiếng: "Cận... Cận Hưu sao?"



Hai nữ sinh lập tức tới kéo An Tuệ: "Tuệ Tuệ, sao cô lại quen biết anh ta, bây giờ anh ta..."



Người đàn ông trước mặt nhìn có chút tiều tụy, nhưng vẫn như cũ không cách nào ngăn được khuôn mặt cực đẹp của hắn, có một loại vẻ đẹp suy sút.



Đẹp trai thì đẹp trai, nhưng vấn đề là —— bây giờ hắn đã phá sản.



Không chỉ phá sản, còn mắc nợ mấy trăm triệu.



Nghe nói không chỉ chừng này, trên người còn có các loại phiền toái.



Dù hắn đẹp trai thế nào, bây giờ cũng không ai dám dính líu quan hệ với hắn.



An Tuệ bị hai nữ sinh nói đến sắc mặt khó coi, kéo dài khoảng cách với Cận Hưu: "Anh đừng đến tìm tôi nữa."



"Tuệ Tuệ, cô và anh ta có quan hệ thế nào vậy?"



An Tuệ nhìn Cận Hưu: "Cảm ơn anh vì đã thích tôi, nhưng tôi không thích anh, chúng ta thật sự không thích hợp."



Nói xong An Tuệ liền đi theo hai nữ sinh rời đi.



Chờ đi ra được một khoảng cách, hai nữ sinh mới thức tỉnh: "Cận Hưu thích cô?"



"Ông trời ơi... Tuệ Tuệ, đây không phải là thật chứ?"



"Trước kia Cận Hưu là nam thần của bao nhiêu người đó!"



"Đáng tiếc phá sản..."



"Cận Hưu vậy mà lại thích cô, Tuệ Tuệ, sao cô quen biết anh ta vậy?"



"Tôi không thích anh ta." An Tuệ khoát tay, phủi sạch quan hệ với Cận Hưu: "Tôi cũng không biết anh ta thích tôi vì cái gì."



"Tôi nghe nói Cận Hưu có người trong lòng, cho nên mới luôn độc thân, không phải là cô chứ?"



An Tuệ không phủ nhận cũng không thừa nhận.



Hai nữ sinh tự nhiên sẽ ngầm thừa nhận là cô ta, lại là một trận sợ hãi thán phục.



Nhưng cuối cùng hai nữ sinh đều đáng tiếc lắc đầu.



"Nếu như anh ta không phá sản, thì Tuệ Tuệ cô sẽ kiếm lời rồi!!"



Cận Hưu là ai?




Cận Hưu nhìn chằm chằm cô vài giây: "Chứa chấp một người xa lạ, giáo viên của cô dạy cô thế nào vậy?"



"Làm quen một chút thì không tính là người xa lạ nữa." Sơ Tranh vươn tay: "Tôi tên Sơ Tranh."



Ánh sáng lướt qua cửa sổ xe, bàn tay đặt trước mặt hắn, trắng nõn tinh tế, giống như tùy tiện dùng lực là có thể bóp gãy.



Hồi lâu sau Cận Hưu vươn tay, bắt tay cô.



"Cận Hưu."



Bàn tay đụng vào rồi lập tức buông ra.



Sơ Tranh lấy điện thoại ra, bày bài báo nào đó ra trước mặt hắn: "Đây là anh?"



Cận Hưu nhìn một vòng: "Ừ."



"Anh phá sản."



Không biết vì sao, Cận Hưu cảm thấy trong giọng điệu của cô gái nhỏ này có chút hưng phấn.



Hắn dùng dư quang liếc nhìn cô, cô gái cầm điện thoại di động, ngón tay đang trượt trên màn hình, biểu cảm nghiêm túc giống như đang xem văn kiện cơ mật gì đó.



Chút hưng phấn hắn nghe được này, càng giống như ảo giác.



"... Ừ."



Phá sản.



Hai chữ này, trong khoảng thời gian ngắn, đã vang lên bên tai hắn không dưới trăm lượt, bây giờ hắn đã có chút chết lặng.



Sơ Tranh nói thầm: "Phá sản tốt..."



Đôi mắt Cận Hưu híp lại: "Cô nói cái gì?"



Sơ Tranh nghiêm túc đổi giọng: "Phá sản thật đáng thương."



"..."



Vừa rồi không phải cô nói câu này đâu!!



Cận Hưu nhìn tài xế trước mặt, ánh mắt tài xế đối đầu với ánh mắt hắn trong kính chiếu hậu, ông ta lập tức dời ánh mắt, chuyên chú nhìn về phía trước.



Ông ta chỉ là một tài xế, không nghe thấy gì cả.



Sơ Tranh vỗ bả vai hắn: "Không sao, phá sản tôi nuôi... Tôi chứa chấp anh."



Cận Hưu nhìn tay cô đập trên bả vai mình, thật lâu sau trên gương mặt đầy vẻ suy sút kia, lộ ra một chút ý cười..



"Bạn nhỏ, người lớn nhà cô dạy cô thế nào vậy?"



***



Nghe bạn nhỏ lại nhớ anh giai Thư Tuyển 😌