Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1502 : Mặc Linh

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Editor: Yuuri: Yuuri_Yy



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Nửa tiếng sau.



Sơ Tranh và mấy người Kỷ Hữu Đường chạm mặt.



Mấy người Kỷ Hữu Đường xuống lầu, còn bọn người Sơ Tranh lên lầu, hai bên chạm nhau ở cầu thang.



"Mẹ nó!"



Tiểu mập mạp phát biểu cảm nghĩ trước nhất.



Ánh mắt Sơ Tranh rơi trên người Vân Thu Thủy, thì ra cô ta cũng ở trong tòa nhà này.



Nhậm Xảo và Hà Minh Húc đỡ lấy nhau đi ở phía sau, lúc này chạm mặt với Sơ Tranh, hai người đều co rúm lại.



Biểu cảm của Vân Thu Thủy trong nháy mắt trắng đi vài phần.



Chuyện ở phó bản trước, Vân Thu Thủy chỉ cần nghĩ đến, lửa giận lại bốc lên.



Nhìn thấy tên cô trên Danh Sách Tử Vong, Vân Thu Thủy vẫn hoảng hốt.



Vừa oán giận nhưng cũng sợ.



Nhưng sau khi đi vào cũng không nhìn thấy cô, Vân Thu Thủy lại an ủi mình, chỉ cần mau chóng tìm ra chìa khoá qua ải, là có thể rời khỏi nơi này, có lẽ không cần chạm mặt cô.



Ai biết bây giờ lại gặp nhau như vậy...



Cô ta cúi đầu, tránh đi ánh mắt Sơ Tranh, tận lực giảm cảm giác tồn tại của mình xuống.



Cô ta phải nghĩ cách...



Bên kia đại khái chỉ có một mình Kỷ Hữu Đường vui vẻ: "Ây, em gái nhỏ, lại gặp mặt, mấy người chạy gì thế?"



Sơ Tranh mắt lạnh nhìn anh ta, không lên tiếng.



Mẹ ơi nơi này có biến thái!



Hù chết người!



Tiểu mập mạp không lo cho cảm giác của mình nữa: "Zombie, phía dưới đều là zombie!!"



Kỷ Hữu Đường oa một tiếng: "Thật là trùng hợp, phía trên cũng toàn là zombie."



Sơ Tranh: "..."



Trùng hợp cái gì mà trùng hợp!!



"Đi bên này!"



Đầu trọc kéo tiểu mập mạp chạy qua hành lang bên này.



Nếu không chạy lát nữa sẽ cùng zombie tương thân tương ái, anh ta từ chối yêu đương vượt chủng tộc.



Kỷ Hữu Đường nghe nói phía dưới có zombie liền híp mắt lại. Không tiếp tục chạy xuống lầu, mà là chạy theo chân mấy người Sơ Tranh.



Mấy người phía sau, cũng không dám thật sự đi mạo hiểm.



Một đám người cấp tốc tìm tới một căn phòng học.



Không cần ai nói, mọi người chia nhau ra làm việc, chắn cửa, kiểm tra cửa sổ, sau khi xác định an toàn, nín thở nghe tiếng động bên ngoài.



Zombie trên lầu đi xuống và zombie dưới lầu đi lên đụng vào nhau, động tĩnh cũng không nhỏ.
Không phải mi cảm thấy phá sản có thể giải quyết tất cả sao? Bây giờ mi phá sản cho ta xem nào?



【...】



Tiểu tỷ tỷ cô cứ ngang với ta như vậy, thú vị lắm sao!!



Tiểu tỷ tỷ sát vách đáng yêu hơn nhiều.



Vì sao nó lại có một tiểu tỷ tỷ như thế này!!



Tức giận!



-



Sơ Tranh cũng rất tức giận, cho nên lúc này xung quanh cô đều không có người dám đứng gần.



Đầu trọc và tiểu mập mạp đều cảm giác được toàn thân Sơ Tranh phát ra sát khí.



Hình như bọn họ không làm gì cả, đây là sao?



Kéo ngược lại!



Kéo ngược lại!



Thẻ người tốt!



Cũng không phải ta giết chết hắn, dựa vào cái gì mà kéo ngược lại!!



【...】



Vương Giả cảm thấy mình không nói lời nào thì tốt hơn.



Sơ Tranh hít sâu vài cái dưới đáy lòng, tẩy não mình sau đó đi về phía cửa.



"Cô muốn làm gì?"



Lê Thiên đứng ở cửa ra vào, thấy Sơ Tranh đi tới, mặt lạnh hỏi.



"Ra ngoài."



"Ra ngoài?"



Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn qua.



Biểu tình kia đại khái là nhìn một tên điên.



Lê Thiên: "Bên ngoài đều là zombie, cô ra ngoài làm gì?"



Sơ Tranh: "Chịu chết."



Lê Thiên: "..."



Đám người: "..."



Sơ Tranh ra hiệu: "Tôi có thể đi ra không?"



Lê Thiên: "..."



Lê Thiên không tránh ra, Vân Thu Thủy cẩn thận di chuyển đến bên cạnh hắn ta, kéo hắn ta một cái, ý tứ chính là đừng có cản.



Cô muốn đi tìm chết, Vân Thu Thủy đương nhiên còn mong ước.



*



Đến! Bỏ phiếu! Bỏ phiếu!! Vé tháng a Vé tháng! Cuối tháng rồi các chị em!!!