Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1523 : Danh sách tử vong (36)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Editor: Shu: shu231



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh rời khỏi cửa hàng, trước tiên trở về nơi mình ở.



Đợi đến khi người trên đường ít hơn, lúc này Sơ Tranh mới ra khỏi cửa.



Cô tránh khỏi đám người, vừa đi vừa dừng, đánh giá kiến trúc bốn phía, chậm rãi hướng đến phía bóng tối bên ngoài phòng nhỏ mà đi.



Sơ Tranh giẫm vào trong bóng tối, bên tai bỗng yên tĩnh hẳn, thật giống như đột nhiên bước vào một thế giới khác.



Cô thử đi về phía trước, bóng tối trước mắt đột nhiên tản ra, đủ loại hình ảnh kì quái bay qua tầm mắt.



Một vài hình ảnh kỳ quái không ngừng chui vào trong đầu cô, phảng phất như muốn đem mấy hình ảnh không thuộc về cô này truyền qua cho cô.



Sơ Tranh chau mày một chút, trấn định bước về phía trước.



Càng đi về phía trước, hình ảnh hiện lên trước mắt càng nhiều.



Loạn thất bất tao cái gì cũng có, thăng quan phát tài, mĩ nam vờn quanh......



Hết thảy những thứ thế nhân theo đuổi, giống như đều có thể tìm được ở nơi này.



Sơ Tranh: "......"



A!



Đại lão vô dục vô cầu.



Sơ Tranh không tiến quá xa, cô dừng lại, loanh quanh tại chỗ, sau đó mò ra mấy quả trứng, thả trên mặt đất.



Sơ Tranh suy nghĩ một chút, cầm quả trứng gõ trên mặt đất vài cái.



Như vậy mới có thể đi ra nhanh hơn một chút nhỉ?



Đám nhãi ranh, vì để bọn mi ra nhanh hơn chút, ta cũng rất cố gắng nha.



Bọn mi cũng không nên cô phụ sự kì vọng của ta.



Sơ Tranh gõ mỗi quả trứng vài cái, xác định không có vấn đề gì, chậm rì rì theo ngân tuyến rời khỏi.



Cô vừa rời khỏi mảng bóng tối, liền thấy không ít người đứng bên ngoài.



Đứng đầu chính là đứa bé âm u đầy tử khí kia, bên cạnh là nữ sinh tóc ngắn ở "ngân hàng".



Hai người đều nhìn về phía cô, hai tay Sơ Tranh đút trong túi, khí định thần nhàn nghênh diện đi ra.



Nhưng mà những người này giống như không nhìn thấy cô, Sơ Tranh đi ngang qua bọn họ, cũng không ai có phản ứng.



-
"Tây Mộ."



Tây Mộ ngẩng đầu nhìn qua, híp mắt, dừng chân lại, đứng tại chỗ đợi cô.



Sơ Tranh không nhanh không chậm đi qua, ngữ điệu vẫn lãnh đạm trước sau như một: "Anh tìm đến tôi?"



Mấy ngày rồi không nhìn thấy hắn, cũng không biết đi đâu làm gì.



Không phài lén ta làm chuyện xấu gì đó chứ?



Vậy không phải ta còn phải thu thập cục diện rối rắm cho hắn sao?



Chuyện này không thể được!!



"Đi ngang qua." Tây Mộ khô khan nói một tiếng, hắn nghiêng đầu: "Cô ở bên ngoài làm gì?"



Sơ Tranh thuận miệng bịa chuyện một câu: "Tản bộ."



"Cô còn tản bộ?" Hắn còn tưởng rằng cô chỉ biết tiêu điểm tích lũy.



Tin tức hắn có được, đều là đủ loại tin tức cô ở trong phòng nhỏ tán gia bại sản.



Sơ Tranh không vui: "Làm sao, tôi không thể tản bộ? Ai quy định?"



"......"



"Anh tới tìm tôi làm gì?" Nếu muốn ta cõng nồi giúp mi thì không có cửa đâu!!



"Tôi không phải tới tìm cô." Tây Mộ không quá kiên nhẫn: "Tôi chỉ đi ngang qua."



Vừa rồi hắn nói rồi, nghe không hiểu à?



Ai tới tìm cô!



Sơ Tranh ngờ vực phá hỏng: "Từ khách sạn của anh đến đây, cần vượt qua hai con phố, anh đi ngang qua đây?"



Tây Mộ: "......"



Tại sao cô lại hiểu rõ khách sạn của tôi như vậy?



Tây Mộ không nhìn thấy cô tâm tình cũng rất buồn bực, hắn tùy tiện đi một chút, ai biết liền đi tới đây, còn vừa vặn bị cô bắt gặp.



Tây Mộ trầm mặc không nói chuyện, Sơ Tranh định nói chút lời đâm tim, liền bị Vương bát đản chặn lại, ngăn chặn cô phát huy.



Sơ Tranh đành phải sửa miệng: "Muốn lên ngồi một chút không?"



"Quá muộn......"



Sơ Tranh kéo Tây Mộ đi lên lầu.



Lằng nhà lằng nhằng, bảo anh lên thì lên đi.