Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1524 : Danh sách tử vong (37)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh ở tòa nhà cao nhất trong phòng nhỏ, tầng cao nhất phòng xa hoa nhất.



Phòng như vậy, một đêm chính là năm trăm điểm tích lũy.



Năm trăm không nhiều?



Người chơi bình thường một phó bản có thể kiếm được một trăm điểm tích lũy là đã rất lợi hại, ở đây một buổi tối chính là điểm tích lũy của năm cái phó bản, bạn nói thử xem có nhiều không?



"Uống nước không?"



"Không uống..."



Tây Mộ nhìn nước đã đưa qua, trầm mặc nhận lấy.



Hai người ngồi trong loại không gian này, có vẻ hơi xấu hổ.



Vì để làm dịu bầu không khí xấu hổ này, Tây Mộ tùy tiện hỏi một câu: "Một mình cô ở đây?"



Sơ Tranh: "Anh muốn chuyển tới ở cùng tôi, tôi cũng không có ý kiến."



Như thế thì ta có thể sờ tóc mềm mỗi ngày!!



Đây mới là cuộc sống mà kẻ có tiền nên có, thoải mái!



【 Kẻ có tiền phải phá sản mỗi ngày. 】 Vương Giả yếu ớt cắm giọng vào.



Ngậm mỏ mi lại đi.



【...】



"Khụ khụ khụ..."



Tây Mộ bị sặc nước, ho đến trên mặt cũng đỏ ửng lên, lông mi tinh tế cụp xuống, hắt lên mí mắt hắn tạo thành một cái bóng nhỏ, khóe mắt bởi vì ho khan, mà hơi đỏ lên.



Sơ Tranh dựa vào trên mép bàn bên cạnh, mắt lạnh nhìn Tây Mộ ho khan.



Đầu ngón tay cô cọ cọ trên bàn mấy lần, con ngươi chậm chạp nheo lại.



Một hồi lâu sau Tây Mộ mới trở lại bình thường, cái ly trong tay bị hắn buông xuống, lông mi khẽ nâng lên, lộ ra cặp mắt hiện ra một chút hơi nước.



Đôi mắt vốn đã đẹp, lúc này càng giống như có thể câu dẫn người ta.



Đương nhiên Tây Mộ không có ý tứ kia, hắn rất bình tĩnh nhìn Sơ Tranh, nghiêm túc nhìn.



Giây lát sau, cánh môi Tây Mộ khẽ mở: "Cô có ý gì với tôi?"



Cô nói những lời kia, nghe thế nào cũng thấy không thích hợp.



Nhưng trừ chuyện này thì trước đó cô lại không có bất kỳ động tĩnh gì khác, Tây Mộ không mò ra được rốt cuộc cô có ý gì.



Sơ Tranh cân nhắc lại lời này của Tây Mộ.



Có ý gì?
"Vào đi." Tây Mộ nghiêng người, ra hiệu Sơ Tranh vào trong: "Chờ bao lâu rồi?"



"Không lâu." Ta chờ hai tiếng! Hai tiếng!! Có biết hai tiếng ta có thể làm... bao nhiêu chuyện không!?



Rất giận.



Phải sờ tóc mềm mới có thể tốt!



Tây Mộ đóng cửa lại, đổi bảng hiệu kinh doanh trên cửa trở thành tạm dừng kinh doanh.



Hắn nhìn cô gái đi vào bên trong, có chút bực bội, nhưng vẫn nhẫn nại tính tình hỏi: "Ăn sáng chưa?"



Bạn gái mà.



Phải có kiên nhẫn.



Sơ Tranh lắc đầu: "Chưa."



Tây Mộ: "Vậy em đợi chút, anh đi nấu cho em. Em ngồi đây một lát..."



Tây Mộ vào phòng bếp làm đồ ăn sáng, Sơ Tranh tùy tiện nhìn ngắm trong tiệm, không có gì thú vị, lại đi đến phòng bếp bên kia, đứng ở cửa ra vào nhìn Tây Mộ.



Tây Mộ làm đồ ăn rất nghiêm túc, dường như không phát giác được Sơ Tranh.



Nguyên liệu nấu ăn đơn giản trong tay hắn, giống như cũng trở nên cao cấp hẳn.



Thẻ người tốt chính là đẹp như vậy đấy.



Của ta.



Thật tốt.



"Hai người đang làm gì đó?"



Giọng nói sát phong cảnh của Kỷ Hữu Đường truyền tới.



Tây Mộ ngoái nhìn liền đối đầu với ánh mắt Sơ Tranh, sau khi đối mặt ba giây, Tây Mộ trấn định dời đi, nhìn về phía Kỷ Hữu Đường bên kia.



"Hôm nay không kinh doanh, mắt cậu mù à?"



"Anh Tây Mộ, đừng tuyệt tình như vậy nha." Kỷ Hữu Đường mặc một chiếc áo sơ mi hoa, cà lơ phất phơ cười: "Anh Tây Mộ nấu cơm cơ à, thật là hiền huệ nha."



Tây Mộ: "..."



Nơi này không thể đánh nhau ẩu đả, hắn nhịn!



Tây Mộ tức giận hỏi: "Cậu tới làm gì?" Con hàng này không có chuyện không lên điện tam bảo.



Kỷ Hữu Đường bĩu môi: "Bên ngoài có động tĩnh lớn như vậy, hai người không nghe thấy?"



Động tĩnh gì?



Tây Mộ vừa dậy, mới dậy đã vào phòng bếp, căn bản không đi ra ngoài.



Khi Sơ Tranh tới, thời gian còn sớm, cho nên cũng không biết xảy ra chuyện gì.