Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1557 : Tiên môn nội ứng (26)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Nửa đêm Yêu Linh bay về, chạy sang bên cạnh Sơ Tranh.



Sơ Tranh còn chưa ngủ, quay đầu nhìn Yêu Linh một chút: "Người... Yêu đâu?"



Yêu Linh mò xuống bụng mình: "Hì hì hì, ăn nha. Ngươi nhìn sừng ta xem, có phải lại lớn hơn một chút rồi không?"



Sơ Tranh vô tình lạt nước lạnh: "Không có."



Quả nhiên Yêu Linh không vui: "Hừ, ta vẫn chưa tiêu hóa xong đâu, tiêu hóa xong sẽ lớn hơn."



Sơ Tranh ngờ vực hỏi: "Nó lớn hơn thì có thể làm gì?"



"Lớn lên ta sẽ..." Yêu Linh cười hì hì hai tiếng: "Càng trở nên đẹp trai hơn!"



"Không nhìn ra." Chỉ với bộ dạng như vậy, tối đen như mực, có thể đẹp trai ở chỗ nào chứ.



Yêu Linh quẫy đuôi một cái: "Hừ, ngươi đương nhiên nhìn không ra."



Yêu Linh quay đầu nhìn: "Sư tôn của ngươi đâu?"



"Không biết."



"Không biết?" Yêu Linh ngồi xuống: "Hắn không phải là sư tôn của ngươi sao? Sao ngươi lại không biết?"



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Hắn cũng không phải con trai ta, tại sao ta phải biết?"



Yêu Linh: "Nhưng mà không phải ngươi thích hắn sao? Sao ngươi không đẩy ngã hắn, làm chút chuyện xấu hổ chứ!!"



Sơ Tranh: "..."



Con Yêu Linh nhà ngươi sao mà nhiều chuyện thế hả!



Trong đầu toàn chứa những thứ phế liệu gì không vậy.



Sáng ngày hôm sau Đông Lẫm mới trở về, Yêu Linh đã chạy trước khi hắn trở lại.



Trải qua một đêm bình tĩnh lại, Đông Lẫm nhìn qua vẫn giống như bình thường, hắn đưa bữa sáng cho Sơ Tranh.



"Trên người ngươi tại sao lại có khí tức của Yêu Linh?"



Bản thân Sơ Tranh không cảm giác được: "Có sao?"



Lông mày Đông Lẫm nhẹ chau lại một chút: "Ngươi có lui tới với Yêu Linh?"



Sơ Tranh đúng lý hợp tình: "Ta là yêu, đây không phải chuyện bình thường sao?"



Đông Lẫm: "..."



Nói như vậy hắn không có cách nào đáp lời nữa.



Yêu tộc gặp gỡ thân thiết với Yêu Linh, chuyện này cũng bình thường.




"Sư tôn, trời tối rồi."



"Ừ?" Đông Lẫm nhìn sắc trời, điều khiển kiếm rơi xuống đất: "Đi đến trấn phía trước nghỉ ngơi đi."



Phía trước có một tiểu trấn, nhìn qua quy mô cũng không phải rất lớn.



Tiểu trấn xác thực không lớn, khách điếm cũng chỉ có một nơi, và chỉ còn lại một gian phòng.



Đông Lẫm theo bản năng nhìn Sơ Tranh một chút, rất nhanh thu tầm mắt lại: "Không có phòng trống khác nữa sao?"



Điếm tiểu nhị: "Thật xin lỗi khách quan, không có."



Sơ Tranh: "Ta có..."



Không cần Vương Giả rống, Sơ Tranh đã ý thức được cái gì đó.



Cô nuốt lời phía sau về, cướp lời trước khi Đông Lẫm lên tiếng: "Một gian thì một gian đi."



"Vâng vâng, ta dẫn hai vị khách quan lên."



Đông Lẫm: "..."



Điếm tiểu nhị nhiệt tình đưa bọn họ lên.



"Nếu hai vị khách quan có chuyện gì, thì hãy trực tiếp gọi tiểu nhân, không quấy rầy hai vị nữa." Khi điếm tiểu nhị ra ngoài còn cài cửa lại.



Gian phòng cũng không lớn, Đông Lẫm đứng trong phòng, toàn thân đều cảm thấy không thoải mái.



Đông Lẫm: "Ta đi tìm đồ ăn cho ngươi, ngươi nghỉ ngơi trước đi."



Đông Lẫm ném ra câu nói này, mở cửa rời đi, bóng lưng kia có chút ý vị chạy trối chết.



Sơ Tranh: "..."



Rất muốn nói cho thẻ của ta biết, ta thật sự không đói bụng.



Nhưng Vương bát đản nói từ chối thẻ người tốt, thẻ người tốt nhất định sẽ không vui, cho nên Sơ Tranh nhịn được.



Thẻ người tốt của mình mình sủng!



Ta có thể!



Nhịn xuống!



*



Hai vấn đề:



Một, quyển sách này không có thiết lập "nữ chính". Cho tới bây giờ ta cũng không hề viết những người kia là "nữ chính" hoặc là "nam chính", bọn họ xấu bởi vì bọn họ thật sự xấu, đừng có thay vào thiết lập của hai quyển sách trước, cảm ơn.



Hai, vị diện này nguyên chủ chính là Yêu, chương 1 có ghi, không phải BUG.



【 Vấn đề đã nói xong, vé tháng vẫn phải cầu ~ mỗi ngày tặng 1 vé, cả ngày đều thoải mái! 】