Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 156 : Người giàu nhất mạt thế (21)

Ngày đăng: 01:28 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tất cả mọi người đều cả kinh



Nhưng mà người ở đây không động thủ, tiếng súng là từ bên ngoài truyền đến.



Ngoài sân bay, vô số zombie điên cuồng nhào đến, lít nha lít nhít, tựa như không nhìn thấy điểm cuối.



Phía trước zombie có một chiếc xe.



Tốc độ của đám zombie cực kỳ nhanh, chúng bổ nhào vào cửa xe, rồi bò lên trần xe.



Âm thanh bắn phá của súng đạn, liên miên giữa sân bay, cùng với tiếng gào thét của zombie, tất cả hình thành nên một phong cảnh đặc biệt của mạt thế.



Zombie ghé vào trần xe, có người thò đầu ra khỏi cửa xe nổ súng, zombie bị bắn rơi xuống.



Nhưng chỉ trong nháy mắt, chiếc xe kia đã bị zombie bao phủ.



Zombie giống như thuỷ triều vọt về phía bọn họ.



"Rút lui!"



"Mau chạy đi!!"



Đám người lấy lại tinh thần gầm thét.



Lại nhìn sang một bên khác, thì thấy bọn người Sơ Tranh đã sớm lên xe, lúc này đã khởi động xe, vội vàng rời đi theo một hướng khác của sân bay.



Mọi người: "..."



Tốc độ của đám zombie này nhanh đến kinh người, những chiếc xe phía sau bị đuổi kịp thì hoàn toàn không có đường sống.



"Cô Sơ Tranh, phía trước không có đường!!" Bảo ca rống to một tiếng.



Phía trước là tường vây, đã đi đến điểm cuối rồi.



Sơ Tranh thần sắc lãnh đạm, dùng sức đạp chân ga.



Người trong xe dồn dập nắm chặt đồ vật bên cạnh, hai mắt nhắm nghiền.



Xe đụng vào tường, xuyên qua hoàn hảo không chút tổn hại.



Nhưng mà...



"A a a a!!!"



Tiếng thét chói tai liên tiếp vang lên.



"Sắp rơi xuống biển rồi!!"



Bên ngoài sân bay này chính là biển lớn, bọn họ đâm ra ngoài, thì sẽ trực tiếp rơi xuống biển.



Cảm giác mất trọng lượng ào ào cuốn tới.



Mặt biển càng ngày càng gần.



Ầm!



Xe đụng vào cái gì đó, lắc lư một chút, nhưng không rơi vào trong biển.
Nhìn phong phạm đại tướng của người ta một cái đi này.



Bọn họ lo lắng gì chứ!



Dũng ca là một xã hội đen nên nhanh chóng trấn định lại, sau đó là Bảo ca có tiềm chất làm xã hội đen.



Dịch Tiếu và Hạ Thành lo lắng, không thể trấn định nổi.



Sơ Tranh lái xe một lúc, rồi nhường ghế lái lại, để bọn họ tự lái.



Bến cảng rất gần với sân bay, hơn nữa cũng không gặp phải zombie, nên rất nhanh liền đến được bến cảng.



Nơi này hiển nhiên đã từng bị người ta soát qua, nhưng những thứ kia quá nhiều, nên vẫn còn rất nhiều thùng hàng hoàn hảo không chút tổn hại.



Dũng ca dẫn đầu mở hai thùng hàng ra, bên trong là quần áo, lại là hàng hiệu quốc tế.



Hắn chọn hai cái mặc vào, phát hiện quá nóng, nên lập tức từ bỏ.



"Chỗ này có đồ hộp!" Âm thanh hưng phấn của Dịch Tiếu truyền đến từ sát vách.



Dũng ca lập tức chạy tới, bên trong thùng đựng hàng có mấy cái rương chồng lên nhau, trong đó đều là đồ hộp.



"Thời tiết nóng như vậy, thì còn có thể ăn được nữa à?" Hạ Thành ghé vào thùng đựng hàng nhìn.



"..."



Bên trong thùng đựng hàng đặc biệt nóng, giống y như cái lò nướng vậy.



Tâm trạng đám người vừa mới nhảy cẫng lên, thì lập tức bị Hạ Thành hất một gáo nước lạnh thấu tim, đến ngay cả động tác chuẩn bị kéo đồ hộp ra ăn một miếng trước của Bảo ca cũng dừng lại.



Bọn họ chỉ có thể chờ mong lương tâm của nhà máy chế biến thôi.



Dũng ca nhìn mọi người một cái, mở một hộp ra.



Hiển nhiên cái công ty chế biến này hoàn toàn không có lương tâm, đồ hộp đã không thể ăn được nữa.



"Gian thương!"



Ầm!



Âm thanh của vật nặng đập lên thùng đựng hàng vang lên.



Mấy người đang mặc niệm tập thể cho đồ hộp bên này, lập tức căng cứng thân thể, khẩn trương nhìn về hướng âm thanh truyền tới.



Sơ Tranh cầm một cây côn sắt đứng bên cạnh, tiếng động vừa rồi, rõ ràng là do cô gõ.



Đám người: "..." Không thể hô một câu sao? Hù chết người.



"Ôi trời..." Bảo ca bị đồ trong thùng hàng bên cạnh làm cho chấn kinh: "Súng này!!!"



Dũng ca nhảy vào, bám lấy cái rương nhìn một chút, bên trong chẳng những có súng, còn có rất nhiều đạn dược và các loại vũ khí khác.



Cái thùng đựng hàng này được đặt bên trong góc, nếu như không phải Sơ Tranh mở ra, đoán chừng bọn họ đều sẽ xem nhẹ nó.



Mặc dù không biết là vị quan to nào lớn mật như thế, hoặc là nói là không biết phía chính phủ đang dự định làm gì... nhưng bất kể nói thế nào thì những vũ khí này, đối với bọn họ cũng giống như mưa đúng lúc hạn hán.



Đám người tìm một chiếc xe tải lớn ở bến tàu, bắt đầu hấp tấp chuyển vũ khí.



Sơ Tranh lại tìm thêm mấy cái thùng đựng hàng, trong đó phần lớn là những vật dụng hàng ngày vô dụng hoặc là xa xỉ phẩm, nhưng ngẫu nhiên cũng có thể tìm được một chút vật tư và nước.