Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1581 : Anti-fan vô địch (12)⊰⊹

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Editor: Yuuri: Yuuri_Yy



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



An Tịch bị làm cho đau đầu, đối mặt với người tới lôi kéo làm quen, càng có chút phiền muộn.



"Xin lỗi, tôi không dùng Wechat." An Tịch rất lễ phép từ chối đối phương.



"A..."



Ở thời đại này còn có ai mà không dùng Wechat, ý từ chối rõ ràng như vậy, ai cũng có thể nghe ra được.



Mọi người hai mặt nhìn nhau một lát, ai nấy đều ngồi trở lại, không tiếp tục quấy rầy An Tịch.



An Tịch giơ tay xoa thái dương, đang định nói với ông chủ quán bar rằng hắn đi về trước, bên cạnh đột nhiên có người tới gần, sau đó thả đồ xuống trước mặt hắn.



Lúc này phần lớn người trên bàn đều đã uống khá nhiều, đang nói nhảm lung tung, không có ai chú ý đến bên này.



An Tịch quay đầu nhìn, Sơ Tranh đã đi về vị trí của mình, đưa một phần khác cho Vu Hàm.



"Cảm ơn, cô thật tốt!"



【 Chúc mừng tiểu tỷ tỷ lấy được thẻ cảm ơn×1 】



Sơ Tranh mặt không đổi sắc ngồi xuống, nếu không phải có thể quét thẻ, ta sẽ tốt với cô?!



A!



Đại lão là lạnh lùng vô tình!



An Tịch nhìn đồ ăn trước mặt một chút, là một bát cháo nóng, bên trong có bắp ngô và khoai lang, lộ ra hương vị thơm ngọt.



An Tịch nghĩ mãi mà không rõ vì sao Sơ Tranh lại cho mình một phần.



Cách hai người, An Tịch cũng không tiện nói chuyện, chỉ có thể cầm lấy thìa, ăn vài miếng.



Cháo nóng nuốt xuống, dạ dày hơi khó chịu của An Tịch đã dễ chịu hơn nhiều.



-



Cơm nước xong xuôi, ông chủ quán bar đã nằm sấp trên bàn ngáy o o, mọi người chỉ lo đi ra ngoài, cũng không chú ý ai đi trả tiền.



Mọi người đỡ lấy nhau đi ra ngoài.



Có lẽ ông chủ quán bar bị làm tỉnh lại, chỉ vào một người: "Cái kia, An Tịch à, cháu... cháu có thể trở về không?"



An Tịch đang đứng ở một chỗ khác: "..."



"Bằng không thì cháu theo chú về trước đi?"




Kỳ quái, tại sao không ai nhận?



Hôm qua bọn họ nhiều người như vậy, giá bữa cơm kia cũng không thấp...



Sơ Tranh thâm tàng bất lộ, yên lặng đi qua bên người ông chủ quán bar.



Cuối cùng bữa cơm này rốt cuộc do ai trả tiền, trở thành một câu hỏi không lời giải đáp.



-



Quán cà phê nào đó.



Vạn Doanh như ăn trộm, sau khi đi vào hết nhìn đông lại tới nhìn tây, cuối cùng đi lên lầu.



Sơ Tranh đội mũ, đi theo đằng sau Vạn Doanh.



Vạn Doanh lên phòng riêng trên lầu, Sơ Tranh lưỡng lự ở cửa phòng riêng một lát, thấy nhân viên phục vụ đi lên, lập tức kéo cô ta.



"Giúp tôi một việc."



Nhân viên phục vụ: "??"



-



Trong phòng riêng.



Vạn Doanh ngồi đối diện một người đàn ông, nhìn qua chắc cũng tầm tuổi với Vạn Doanh, tướng mạo coi như đoan chính, khá là đẹp trai.



"Em chắc chắn cô ta không nhìn thấy chứ?" Lúc này sắc mặt người đàn ông kia không tốt lắm.



"Em đã thăm dò rồi, chắc hẳn cô ta không nhìn thấy." Vạn Doanh nói: "Nếu cô ta nhìn thấy, thì với tính tình kia của cô ta, đã sớm nháo đến chỗ lão Trì rồi, bây giờ không có động tĩnh gì, chắc chắn cô ta không nhìn thấy."



Cộc cộc...



Vạn Doanh im lặng, người đàn ông nói một tiếng: "Vào đi."



Nhân viên phục vụ đưa đồ ăn vào, hai người tùy ý chọn đề tài trò chuyện, phục vụ đưa đồ ăn lên xong, lại đến bên cạnh thu dọn đồ.



Chờ phục vụ rời đi, Vạn Doanh lập tức nói: "Anh Hưng, về sau chúng ta gặp mặt vẫn nên cẩn thận một chút đi, không nên chọn ở những nơi thế này nữa."



La Hưng đại khái cảm thấy có đạo lý: "Anh biết rồi, họ Trì kia không hoài nghi em chứ?"



"Ông ta có thể hoài nghi gì được, anh Hưng yên tâm." Vạn Doanh cười nói: "Nhưng mà, anh Hưng, anh nói xem em có nên mang thai không?"



Biểu cảm của La Hưng có chút âm trầm: "Em muốn mang thai con của ông ta?"



"Dĩ nhiên không phải." Vạn Doanh đứng dậy, ngồi vào trong lòng La Hưng, hờn dỗi một câu: "Người ta có mang thai cũng phải mang thai con của anh nha."



"Nếu em có con, không phải ông ta sẽ tín nhiệm em hơn sao? Hơn nữa, nếu như sinh con trai thì sau đó..."