Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1584 : Anti-fan vô địch (15)⊰⊹

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Editor: Yuuri: Yuuri_Yy



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Phí Tu mở ra hình thức con mình là nhất, lấy tốc độ tay nhanh nhất của một người đàn ông trung niên mà viết vù vù lấp đầy màn hình điện thoại.



[ Tửu Tửu Linh: Cháu muốn gặp ai thế? ]



Khen con xong, Phí Tu mới phản ứng được.



Trước kia mặc quần áo hắn cũng không hỏi ý kiến ông, hôm nay sao lại tới hỏi ông nên mặc gì...



[ Tửu Tửu Linh: Không phải cháu gặp bạn gái chứ? ]



[ An Tịch: Không phải. ]



[ Tửu Tửu Linh: Vậy cháu mặc gì cũng được mà, cũng không phải gặp bạn gái, mặc đẹp như thế làm gì. ]



[ An Tịch:... ]



Đúng vậy.



Cũng không phải gặp bạn gái, xoắn xuýt như vậy làm gì.



Tại sao hắn lại để ý chuyện mặc gì?



Phí Tu ở bên kia suy nghĩ một lúc, có lẽ vẫn lo lắng cho con trai nhà mình, lại gửi tin nhắn hỏi.



[ Tửu Tửu Linh: Gặp nam hay nữ vậy? ]



[ An Tịch: Nữ. ]



[ Tửu Tửu Linh:... ]



Có biến!



[ Tửu Tửu Linh: Nếu là nữ, cháu mặc tùy ý chút là được rồi, đừng mặc nghiêm túc như vậy, nhanh chóng phát triển một chút đi!! ]



[ An Tịch:... ]



Phát triển cái gì?



An Tịch nhìn quần áo được lấy ra, cuối cùng chọn lấy một bộ khá thoải mái để thay, chờ hắn chỉnh lý xong, thì cũng đã gần đến thời gian hẹn.



An Tịch hẹn gặp Sơ Tranh ở bên ngoài tiểu khu.



Hắn vừa xuống lầu, liền đụng phải người tới tìm mẹ An - Hồ Mai —— vợ của tên đàn ông bao nuôi mẹ An.



"Ranh con, cuối cùng cũng để tao bắt được mày."



Cuối cùng Hồ Mai cũng nhìn thấy người, sao có thể bỏ qua cho An Tịch, trực tiếp chạy tới ngăn hắn lại.



Ánh mắt An Tịch lóe lên sự phiền chán: "Bà muốn tìm bà ấy thì đi báo cảnh sát, tôi không biết bà ấy ở đâu."



Âm thanh của Hồ mai bén nhọn: "Mày là con của nó, sao mày có thể không biết?"




An Tịch: "..."



"Lên xe." Sơ Tranh không kiên nhẫn lắm.



An Tịch thở ra một hơi, ngồi lên xe.



-



"Trì tiểu thư."



Quản lý ăn mặc chỉnh tề đứng ở cửa ra vào, khuôn mặt tươi cười đón họ.



An Tịch nhìn hoàn cảnh xung quanh, thần sắc có chút cứng ngắc.



Hắn đúng là kiếm được chút tiền, nhưng hắn rất ít đi ra ngoài, tràng diện hoành tráng như vậy, nói thật... An Tịch chưa từng thấy qua.



"Vị này chính là An tiên sinh?"



An Tịch cứng ngắc gật đầu.



Quản lý cười dùng tay làm dấu mời: "An tiên sinh, mời vào bên trong."



Nhà hàng vàng son lộng lẫy, tráng lệ giống như cung điện. Ở giữa nhà hàng là một cây dương cầm, lúc bọn họ tiến vào, có người bắt đầu tấu đàn, âm nhạc nhẹ nhàng chậm rãi thoải mái.



Trên mặt bàn bày biện bộ đồ ăn tinh xảo, ở giữa đặt hoa tươi, hoa ở mỗi một bàn cũng không giống nhau.



Đáng tiếc hoàn cảnh như vậy, cũng không có người dùng cơm.



Toàn bộ phòng ăn, chỉ có hắn và Sơ Tranh.



Quản lý dẫn bọn họ đến vị trí, bàn ăn cũng không phải loại bàn lớn đến dọa người, muốn nói chuyện cũng phải rống lên như trên TV.



Trên bàn ăn bố trí linh lan.



"Có thể bắt đầu chưa?" Quản lý chờ bọn họ ngồi xuống, nhẹ giọng hỏi thăm.



"Được rồi."



Quản lý gật đầu, bắt đầu mang thức ăn lên cho bọn họ.



An Tịch nhìn xung quanh: "Sao nơi này không có ai?"



"Bao hết rồi." Như vậy phá sản tương đối nhanh.



An Tịch: "..."



*



An Tịch: Ta muốn bãi công, ta mới là nam chính!



【 Vé tháng vé tháng vé tháng vé tháng!! 】



【 Ném vé tháng đi các Tiểu Khả Ái!!! 】



【 Xông lên!!! 】