Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1583 : Anti-fan vô địch (14)⊰⊹

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Editor: Shu:shu231



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



An Tịch không hỏi ra lời này, nhận lấy cái túi trong tay Sơ Tranh.



Hơi nặng, An Tịch mở ra nhìn một cái, phát hiện là cháo được để gọn gàng trong hộp đóng gói.



Hộp đóng gói này... Có chút quen mắt.



Một hồi lâu sau An Tịch mới nhớ ra, có mấy lần có hộp đồ ăn sáng tương tự với cái này.



Bởi vì sợ bên trong bỏ thêm thứ gì khác, nên An Tịch vẫn chưa từng ăn thử.



"Mấy thứ đồ ăn sáng kia... Là do cô gửi đến?"



"Ừ." Sơ Tranh không phủ nhận.



Mới sáng sớm đã bò dậy mua đồ ăn sáng cho anh, tôi đã rất liều mạng.



An Tịch: "..."



An Tịch yên lặng, nắm lấy tay cầm của túi nhựa, hơi siết chặt: "Tại sao cô lại đưa bữa sáng cho tôi?"



Lúc trước bọn họ chỉ gặp nhau có một lần mà thôi.



Hơn nữa thái độ của hắn cũng không tốt lắm...



"Chẳng vì sao cả, chỉ muốn tặng cho anh." Mi cho rằng ta nguyện ý à! Nếu mi không phải thẻ người tốt của ta thì ai thèm để ý đến mi chứ!



"Mau ăn đi, đợi lát nữa lại nguội." Sơ Tranh nói: "Tôi về đây."



An Tịch kéo cô lại: "Có thể ở lại với tôi một lát không?"



Sơ Tranh: "..."



Ta rất buồn ngủ.



Thông cảm cho nhóc đáng thương phải đi làm một chút đi!



Hai người đi đến đình nghỉ mát trong tiểu khu ngồi xuống, An Tịch lấy đồ ở bên trong ra: "Cô ăn không?"



Sơ Tranh lắc đầu.



Vốn cũng chỉ có một phần, An Tịch đành phải ăn một mình.



Lúc trước hắn từng đi mua thử một loại nào đó trong đống đồ ăn sáng kia, hương vị quả thật rất vừa miệng, dù sao chỉ có một chút mà cũng đã mấy trăm.



Mà cái này thì càng không cần phải nói, cháo thơm ngào ngạt, rất ngon.



"Anh đau đầu à?"



"Hả?" An Tịch nuốt xuống: "Làm sao cô biết?"
"Nghe nói là có người coi trọng An Tịch, nhưng An Tịch không muốn, cho nên..."



Lai lịch của đối phương khá lớn, An Tịch chỉ là người viết sách, cho dù bây giờ có chút tên tuổi, nhưng người ta có quyền có thế, không phải muốn xử lý hắn thì xử lý sao?



"Tôi không biết có phải là thật hay không, trong vòng nói như vậy đấy."



Có một số việc sẽ không phải là tin đồn vô căn cứ.



"Hương Duyệt bên kia tôi sẽ giải quyết." Sơ Tranh đẩy tấm thẻ trên bàn qua: "Mau chóng làm cho chu đáo, tiền gấp đôi."



Cô gái: "..."



Mẹ nó!



Từ khi nào mà tiền dễ kiếm thế này.



Cô gái lập tức giơ tay nhận thẻ, di chuyển về phía cô, trên mặt mang theo nụ cười: "Nếu Trì tiểu thư đã nói như thế, vậy tôi yên tâm rồi, chỉ cần Hương Duyệt bên kia không có vấn đề, tôi cam đoan sẽ sắp xếp ổn thõa."



Đàm phán xong xuôi với Sơ Tranh, cô gái lập tức liên hệ với An Tịch.



An Tịch rõ ràng ngoài ý muốn: "Các người muốn hợp tác với tôi?"



"Đúng vậy, hy vọng thầy An không ghét bỏ tòa miếu nhỏ của chúng tôi."



"Nhưng mà tôi..."



"Thầy An, anh xem khi nào có thời gian, chúng ta hẹn thời gian gặp mặt nói chuyện rõ ràng được không?" Cô gái lưu loát đưa ra một thời gian: "Ngày 12 thầy An có thời gian không?"



"Thật ngại quá... ngày 12 tôi có việc."



"Không sao, ngày 13 cũng được."



Đợi đến lúc tắt máy An Tịch mới có chút hồi thần.



Hắn là hẹn tối ngày 12, bàn chuyện chắc chắn là vào ban ngày, An Tịch cũng không nghĩ ra tại sao mình lại từ chối.



Đợi đến ngày 12 đó, sau khi An Tịch thử mấy chục bộ đồ, có chút mệt mỏi ngồi trên ghế sofa, cầm điện thoại gửi tin nhắn qua cho Phí Tu.



[ Tịch: Chú Phí. ]



[ Tửu Tửu Linh: Gọi chú chắc chắn không có chuyện tốt, không có ở đây. ]



An Tịch cũng không nhìn đến tin nhắn đáp lại của ông ấy, trực tiếp gửi một loạt ảnh vừa chụp ban nãy qua.



[ Tửu Tửu Linh: Làm gì đấy? Cháu muốn đổi nghề làm người mẫu à? Dáng người cháu cũng không được nha, cơ bụng cũng không nhìn thấy. ]



An Tịch: "..."



Hắn cúi đầu nhìn xuống phần bụng của mình, giơ tay sờ soạng, cuối cùng lấy gối che lại.



[ Tịch: Ăn cơm với người khác, mặc bộ nào thì được? ]



[ Tửu Tửu Linh: Nhóc con nhà chú mặc gì cũng đẹp. ]