Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1594 : Anti-fan vô địch (25)⊰⊹

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Buổi tối ông Trì trở về, nghe nói Sơ Tranh về, chỉ hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm.



Ban đêm Sơ Tranh đang định đi ngủ, đột nhiên nhận được điện thoại của An Tịch.



"Cái kia... Cô có thể ra ngoài một chút không, tôi ở bên ngoài khu nhà cô."



Sơ Tranh trầm mặc một chút: "Anh ở bên ngoài khu nhà tôi làm gì?"



An Tịch: "Ách... Tôi đưa sách đến cho cô."



Sơ Tranh vừa mặc quần áo vừa nói: "Nhất định phải đưa tới vào ban đêm sao?"



Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một trận.



Sơ Tranh: "Tôi ra ngay đây."



An Tịch thấp giọng đáp: "Ừ, tôi chờ cô."



An Tịch không tắt điện thoại, Sơ Tranh đã điểm đến màn hình, ngón tay treo trên nút cúp máy, cuối cùng vẫn không ấn xuống, cứ như vậy cầm điện thoại đi ra ngoài.



"Tiểu Sơ, muộn như vậy rồi con còn ra ngoài sao?"



Sơ Tranh đi ra ngoài liền đụng vào Vạn Doanh đỡ bụng chuẩn bị vào phòng.



Sơ Tranh không phản ứng với bà ta, trực tiếp xuống lầu.



"Tiểu Sơ... Tiểu Sơ..."



Vạn Doanh gọi hai tiếng.



Ông Trì nghe thấy âm thanh đi ra: "Sao thế?"



Vạn Doanh lập tức đổi thành thần sắc lo lắng: "Hình như Tiểu Sơ ra ngoài, muộn như vậy..."



Trì phụ nhíu mày: "Mặc kệ nó, em mau vào nghỉ ngơi đi."



Ông Trì đỡ Vạn Doanh vào phòng, Vạn Doanh lộ vẻ rất lo lắng: "Thật sự mặc kệ sao? Đã trễ thế này rồi, lỡ như gặp phải người xấu thì làm sao?"



"Em ít quản những chuyện này đi, nó cũng không biết cảm động với tấm lòng của em đâu."



Vạn Doanh bày ra hình tượng mẹ kế lương thiện trước mặt ông Trì xong, ông Trì khuyên hai câu, sau đó bà ta cũng không nói lại nữa.



-



Trì gia là khu cao cấp, sẽ không tùy tiện cho người tiến vào.



An Tịch đứng ở bên ngoài, trong ngực ôm một quyển sách, đi tới đi lui.



Lúc này thời tiết đã rất lạnh, An Tịch chỉ mặc một chiếc áo len đơn bạc, dưới ánh vàng mờ nhạt của đèn đường làm nổi bật, lộ ra vẻ trống vắng và cô đơn.



"An Tịch."



Sơ Tranh kêu một tiếng.




Cô gái hỏi đến đặc biệt nghiêm túc, giống như không phải muốn hôn hắn, mà là hỏi hắn một vấn đề rất nghiêm túc.



Nhưng càng như vậy, nhịp tim An Tịch đập càng nhanh: "Anh..."



Điện thoại trong túi An Tịch đột nhiên rung lên, hắn tránh khỏi ánh mắt Sơ Tranh, lấy điện thoại ra nghe.



Không biết bên kia nói cái gì, biểu cảm của An Tịch đột nhiên trầm xuống.



An Tịch cúp điện thoại.



Sơ Tranh thấy vẻ mặt hắn không đúng, hỏi một câu: "Sao thế?"



An Tịch không đáp, chỉ là nhanh chóng mở Weibo ra.



Sơ Tranh trông thấy giao diện điện thoại của An Tịch, nội dung phía trên cũng thấy rất rõ ràng.



Nội dung là mẹ của An Tịch làm tiểu tam cho người khác, hắn là một đứa con riêng.



Thời gian vạch trần là một tiếng trước, bị mấy acc marketing share lại, bây giờ fan vào chất vấn và dân mạng ăn dưa không rõ chân tướng đang mở ra hình thức anh hùng bàn phím cãi nhau loạn cả lên.



Tay cầm điện thoại của An Tịch khe khẽ phát run.



Hắn không tham gia ký bán, không để lộ bất cư tin tức cá nhân gì, chính là vì sợ hãi... Sợ có một ngày, sẽ bị người đào ra.



—— Mẹ mày là loại đàn bà hư hỏng, mày là con riêng.



—— Quá không biết xấu hổ, có phải mày cũng giống như mẹ mày, cũng không biết xấu hổ như thế không!



—— Đến cha mình là ai cũng không biết.



Điện thoại trong tay An Tịch bị người rút đi, Sơ Tranh kéo người tới ôm: "Không sao."



Cơ thể An Tịch hơi phát run, trong đầu toàn là hồi ức quá khứ.



Từ tiểu học đến cao trung, hắn cơ hồ đều bị bao vây giữa những lời đồn đại vô căn cứ như vậy.



Mỗi lần đổi trường học, không được bao lâu, thì sẽ xảy ra chuyện.



Sau đó những người kia không tìm thấy mẹ hắn, thì sẽ chạy tới trường học gây chuyện, cho là tìm được hắn thì có thể tìm được mẹ hắn.



Đáng tiếc...



Lần nào cũng chờ những người này gây chuyện xong, mẹ hắn mới xuất hiện.



Nếu như không nghiêm trọng, bà ta sẽ làm như không có chuyện gì phát sinh.



Nếu như huyên náo quá nghiêm trọng, bà ta sẽ dẫn hắn chuyển sang nơi khác... Vòng đi vòng lại, vòng đi vòng lại...



Tận đến khi hắn lên đại học, hắn mới hoàn toàn thoát khỏi thời gian như thế.



Nhưng về sau lại phát hiện không thể nào...



Hắn có một người mẹ như vậy.



Cả đời này hắn cũng không thể nào thoát khỏi.