Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1595 : Anti-fan vô địch (26)⊰⊹

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh khẽ vuốt sau lưng An Tịch mấy lần, thân thể run rẩy của An Tịch chậm rãi bình phục lại.



Hắn dựa vào Sơ Tranh, cũng không nói chuyện, Sơ Tranh cơ hồ không nghe được tiếng hít thở của hắn.



Sơ Tranh muốn buông hắn ra xem, An Tịch lại đột nhiên ôm chặt cô, mặt chôn ở cần cổ cô.



Sơ Tranh ôm lấy người, ngón tay từ trên hướng xuống, chậm rãi vuốt lưng hắn.



Sơ Tranh đưa một tay ra, cầm điện thoại di động của mình, leo lên Weibo.



Tin Weibo mới nhất của An Tịch bây giờ đã thất thủ, không ít người tràn vào xem náo nhiệt.



An Tịch chưa từng quan tâm chuyện fan hâm mộ, cho nên gặp phải những việc này, fan hâm mộ cũng năm bè bảy mảng.



"Có thể trả điện thoại lại cho anh được không?"



Giọng nói của An Tịch đột nhiên vang lên, hơi khàn khàn.



"Đừng xem." Sơ Tranh nói: "Em sẽ giải quyết."



Dường như An Tịch không nghe thấy lời kia, cố chấp nói: "Anh muốn xem."



"Có gì đáng xem." Sơ Tranh đỡ hắn dậy: "Trở về phòng ngủ đi, chuyện này anh không cần phải để ý đến."



Hốc mắt An Tịch ẩn ẩn đỏ lên, trong con ngươi màu hổ phách giống như bị che kín bằng một tầng hơi nước, nhìn thấy làm cho người ta cực kỳ đau lòng.



Sơ Tranh cũng không phải người thường, căn bản không dỗ dành hắn, túm hắn về phòng, đè lên giường.



"Mau đi ngủ đi."



"Anh..." Chuyện kia làm sao bây giờ, hắn không thể không làm gì được: "Anh làm sao mà ngủ được."



Sơ Tranh bình tĩnh kéo chuyện qua: "Giao cho em giải quyết."



"Em?" An Tịch nghi hoặc: "Giải quyết như thế nào?"



Sơ Tranh: "Đây là chuyện của em, chuyện bây giờ anh cần phải làm là đi ngủ."



An Tịch: "Nhưng mà..."



Hắn làm sao ngủ được, bây giờ nhắm mắt lại là dường như cũng có thể trông thấy những lời chửi rủa kia.



Tiểu tam, con riêng...



Những từ ngữ này không ngừng xoay quanh trong đầu hắn, làm cho hắn không thở nổi.




Được mỹ nhân xinh đẹp như vậy tìm, lại dám gạt ta nói không có việc gì!



Sơ Tranh cũng chỉ phun tào một tẹo, đáy lòng không hề nghĩ sâu, dù sao cô cảm thấy thẻ người tốt từ trước đến nay luôn giữ mình trong sạch, sẽ không tạo ra chuyện gì cả.



Nhậm Kỳ...



Cha Nhậm Kỳ làm kinh doanh, trước kia nghe nói cũng đi theo đường đen, về sau tẩy trắng, càng làm càng lớn.



Mấu chốt là anh em của cha Nhậm Kỳ có người làm việc ở phía trên.



Rất trùng hợp chính là người của Hương Duyệt bên kia quen biết với cha Nhậm Kỳ, quan hệ còn rất tốt.



Có tiền có thực lực, nhằm vào một An Tịch không quyền không thế, đây không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?



Nhậm Kỳ...



Hại người của ta!



Sơ Tranh đang suy tư xem làm sao làm... Không phải, làm sao tâm sự giá trị quan chủ chốt của chủ nghĩa xã hội với bọn họ, thì có tin nhắn gửi đến.



[ Tin tức Nhậm Kỳ biết được, đều là Hồ Mai cung cấp. ]



Số gửi đến là một dãy số bị che giấu, đây là điều tra viên trước kia Phí Tu đề cử.



Sơ Tranh bỏ ra giá cao, bảo hắn trong đêm điều tra giúp mình chuyện này.



Hồ Mai...



Mẹ An cướp chồng bà ta, còn lấy đi một căn phòng và không ít tiền tiết kiệm, Hồ Mai hận mẹ An là đương nhiên.



Chỉ là...



Đối phó với An Tịch thì hơi quá đáng rồi?



Thẻ của ta là người mà ai cũng có thể động vào được chắc?



Sơ Tranh mặt không cảm xúc gõ phím điện thoại di động, lông mi buông xuống ngăn trở hàn ý trong đáy mắt.



[ Có địa chỉ của Hồ Mai không? ]



[ Có, ba ngàn. ] Đối phương đáp rất nhanh.



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh chuyển tiền xong, đối phương gửi tới một cái địa chỉ.



Sơ Tranh đi đến gian phòng của An Tịch, nhìn vào bên trong một chút, có chút không yên lòng, tìm chìa khoá của An Tịch, sau đó khóa trái cửa nhốt người lại chỗ này.