Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1631 : Khách đến từ thiên ngoại (18)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Rầm ——



Cửa phòng bị bạo lực đá văng, chùm sáng quét vào, gian phòng tối đen trong nháy mắt bị chiếu sáng trưng.



Cái bóng chập chờn giao thoa trên mặt đất.



Nhưng vào lúc này, trên hành lang đột nhiên vang lên tiếng ầm ầm, tiếp đó là tiếng người kêu thảm thiết.



Người đang định tiến vào bị âm thanh này làm cả kinh, lập tức quay người ra ngoài.



Những người còn lại cũng cấp tốc rút khỏi, chùm sáng biến mất, gian phòng lần nữa lâm vào trong bóng tối.



Bên ngoài là tiếng đánh nhau loạn xạ, tiếng quát lớn, còn có tiếng người thét chói tai.



Trong bóng tối, Sơ Tranh và Lâu Hành đứng trong góc, hai người sát lại rất gần, nhưng Lâu Hành rất lịch sự giữ vững khoảng cách sau cùng, không đụng phải Sơ Tranh.



Một mình anh Huy ngồi xổm ở một bên khác, những người kia vừa rút lui, anh ta lập tức len lén chạy tới.



"Sơ Tranh tiểu thư, làm sao bây giờ?"



Sơ Tranh: "..."Advertisement / Quảng cáo



Ta làm sao biết làm sao bây giờ!



Tiếng động trên hành lang dần dần đi xa, một bóng người đột nhiên chạy vào, anh Huy lập tức động thủ, nhấc chân quét về phía đối phương.



"Điện hạ, là tôi!" Đối phương giọng điệu gấp gáp kêu một tiếng.



Ai là điện hạ của ngươi?



Gọi ai đấy!



Vài giây sau Sơ Tranh mới kịp phản ứng, nơi này người có thể được gọi là điện hạ, hình như chỉ có người ngoài hành tinh là cô thôi.



Giọng nói này cũng hơi quen tai...



Hình như là nữ nhân viên phục vụ lần trước.



"A Huy." Sơ Tranh gọi anh Huy lại.



Anh Huy lập tức rút về bên cạnh Sơ Tranh: "Sơ Tranh tiểu thư, cô gái này rất lợi hại..."



Cô gái tiến lên hai bước, giọng điệu lo lắng: "Điện hạ, tôi không có thời gian giải thích nhiều với ngài, chúng ta rời khỏi nơi này trước đã."



Sơ Tranh có thể cảm giác được ánh mắt kỳ quái của Lâu Hành.




Lâu Hành: "Có."



Anh Huy nuốt một ngụm nước bọt: "Đó là cái gì? Siêu năng lực sao?" Nhìn có vẻ rất khốc huyễn đó!



"Không phải."



Đó là năng lực của sinh mệnh ngoài hành tinh.



Nhưng Lâu Hành không nói ra câu này, dù sao anh Huy chỉ là một người bình thường, hắn nói ra thì phải giải thích nhiều thứ hơn cho anh ta.



-



Nửa tiếng sau, Sơ Tranh trở lại trên xe, Nạp Hạ cũng chậm rãi lên xe.



Sơ Tranh ngồi trên ghế lái, một tay chống tay lái, trong xe nhất thời yên lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe tiếng.



Sơ Tranh bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn Lâu Hành: "Anh không muốn hỏi tôi chút gì sao?"



Lâu Hành đại khái không nghĩ tới Sơ Tranh lại đột nhiên hỏi mình, hắn sửng sốt một chút, chậm rãi mở miệng: "Cô là ai?"



"Tôi đến từ bên ngoài Ngân Hà." Giọng nói lạnh lẽo của cô gái như ngọc trai rơi trên mâm ngọc, mang theo từng tia khí lạnh lăn đến trong đáy lòng.



Từ sau khi cô gái tên Nạp Hạ kia xuất hiện, hắn đã mơ hồ có chút suy đoán, nhưng khi chính tai nghe thấy lời cô nói ra, nhịp tim Lâu Hành vẫn nhảy chậm nửa nhịp.Advertisement / Quảng cáo



Quả nhiên không phải con người sao?



Lúc ban đầu anh Huy nghe không hiểu, một lát sau kịp phản ứng: "Sơ Tranh tiểu thư, cô không phải là người?"



Sơ Tranh: "..." Sao anh lại mắng chửi người hả!



Phần gáy của anh Huy không khỏi mát lạnh, một cỗ khí lạnh vọt thẳng từ lòng bàn chân lên trên trán.



Anh Huy theo bản năng co người lại.



"Cô... Muốn làm gì?" Thật lâu sau Lâu Hành mới tìm được giọng nói của mình về.



Sơ Tranh vẻ mặt ngay thẳng: "Nói thật, trước đó tôi đến để chinh phục nơi này."



"Điện hạ!" Nạp Hạ kinh hô một tiếng, sao có thể nói ra mục đích của bọn họ chứ?



Sơ Tranh không thèm để ý giơ tay lên, đầu ngón tay đè ép trong không khí, ra hiệu Nạp Hạ ngậm miệng.



Anh Huy: "..." Tôi cũng không biết cô chủ nhà tôi có kế hoạch vĩ đại như thế.



Nghe thấy lời kia của Sơ Tranh, Lâu Hành cũng coi như trấn định: "Vậy bây giờ thì sao?" Dù sao trong tư liệu ghi chép, sinh mệnh ngoài hành tinh muốn chinh phục bọn họ không phải số ít.



Nhiều thêm cô cũng không nhiều hơn bao nhiêu, bớt đi cô cũng chẳng ít đi là mấy.