Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1634 : Khách đến từ thiên ngoại (21)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Editor: JyKim0: JyKim0



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tả Cửu đi phía trước dẫn đường, anh Huy theo ở phía sau, tận tụy quan sát anh ta.



Nạp Hạ và Nạp Đông một trái một phải, đi bên cạnh Sơ Tranh, ánh mắt thỉnh thoảng đảo qua bốn phía, tùy lúc đối phó với tình huống phát sinh ngoài ý muốn.



Sơ Tranh nhàn nhã hơn nhiều, người không biết còn tưởng rằng cô đến tham quan du lịch.



Tả Cửu phía trước ngừng lại: "Ở... Ngay chỗ này."



Sơ Tranh nhìn về phía trước, phía trước lấp kín bởi tường, hẳn là tường ngoài sân vận động.



"Dẫn chúng tôi vào."



Tả Cửu: "..."



"Tôi thật sự không biết vào thế nào, tôi chỉ biết là nơi này thôi." Tả Cửu khóc không ra nước mắt: "Ngoại trừ Hạ tiên sinh, cũng chỉ có Lâu Hành biết, tôi mà dối gạt cô thì bị trời giáng sấm sét!"



"Anh thấy ai bị sét đánh rồi?" Ở đây là thành phố dưới đất, bây giờ những người này ngay cả trời cũng không biết. Advertisement / Quảng cáo



Tả Cửu thật sự không biết vào bằng cách nào, anh ta chỉ là quan chấp hành tạm thời của tổ hành động đặc biệt, rất nhiều thứ Hạ tiên sinh chưa kịp nói cho anh ta biết.



"Ở sau bức tường này?" Sơ Tranh xác nhận với Tả Cửu.



Tả Cửu gật đầu như gà mổ thóc.



Đại lão Sơ vung tay: "Mấy người lui ra." Xem ta biểu diễn cho các ngươi làm sao dùng ngực... Không phải, dùng tay không mở cửa!



Đám người: "???"



Ba phút sau.



Mấy người giẫm lên đá vụn đầy đất, tiến vào một lối đi.



Tả Cửu: "..."



Mặt sau này có cơ quan! Sao cô vừa nhoáng cái mà đã phá hủy được vậy!!



Khi cơ quan không thể phát huy tác dụng, thì đó không còn là cơ quan nữa.



Vương bát đản mi nói xem, tiền có thể làm được điều này không?




Ngươi bảo ta buông thì ta phải buông? Ta không cần mặt mũi à?



"..."



Nguồn năng lượng tinh ở trong tay Sơ Tranh, nếu cô không buông, bọn họ thật sự không còn cách nào khác.



Thứ kia có thể chống đỡ cho cả một thành phố dưới đất vận hành, đương nhiên uy lực to lớn.



Bây giờ vật này ở trong tay cô...



Nhất thời không ai nói chuyện, bầu không khí có chút quỷ dị.



"Ông chủ Giả, sao ông lại ở đây?" Sau một phen trầm mặc, Hạ Tiến đột nhiên mở miệng hỏi ông chủ Giả.



Ông chủ Giả cười: "Hạ tiên sinh, ông thật sự cảm thấy nơi này là kết cục cuối cùng của chúng ta sao?"



Con ngươi Hạ Tiến nhíu lại, ông ta thuận theo nói: "Ông chủ Giả chẳng lẽ còn có kết cục tốt hơn? Bây giờ tình huống bên ngoài như thế nào, ông chủ Giả tin tức linh thông, không cần tôi nói thêm chứ."



Trên mặt đất toàn là khí độc, con người lên đó trừ chết thì vẫn là chết.



Chứ đừng nói là thỉnh thoảng còn có người ngoài hành tinh xuất hiện... Những năm này nếu không phải tổ hành động đặc biệt liều chết giải quyết những thứ kia, thì thành phố dưới đất sao có thể có được cuộc sống an nhàn như bây giờ chứ. Advertisement / Quảng cáo



"Hạ tiên sinh, tôi không nói đến mặt đất." Ông chủ Giả ánh mắt thâm thúy: "Là nơi xa hơn."



Nơi xa hơn...



Tỉ như những tinh hệ khác, những tinh cầu khác...



Hạ Tiến nhíu mày.



Ánh mắt ông chủ Giả rơi vào nguồn năng lượng tinh trên tay Sơ Tranh: "Viên đá kia ẩn chứa năng lượng to lớn, chúng ta có thể dùng nó, đưa chúng ta rời khỏi nơi này."



Hạ Tiến cười lạnh: "Làm sao rời khỏi nơi này?"



Ông chủ Giả: "Trên mặt đất có không ít phi thuyền, Hạ tiên sinh chắc cũng đang phái người nghiên cứu? Thời gian dài như vậy, Hạ tiên sinh bên kia không có một chút tiến triển nào sao?"



Hạ Tiến: "Dung lượng phi thuyền có hạn, mà hiểu biết của chúng ta với phi thuyền còn quá ít, cho dù có thể lợi dụng phi thuyền rời khỏi nơi này, nhưng sau này thì sao? Thành phố dưới đất nhiều người như vậy, ông chủ Giả, ông có nghĩ đến nên bố trí cho bọn họ thế nào chưa?"



Mất đi khối nguồn năng lượng tinh này, cư dân ở thành phố dưới đất phải làm sao bây giờ?



"Hạ tiên sinh đúng là một nhà lãnh đạo tốt." Ông chủ Giả hướng dẫn từng bước: "Thế nhưng Hạ tiên sinh không suy nghĩ cho mình, thì cũng nên suy nghĩ cho người nhà phải không, chẳng lẽ ông thật sự muốn nhìn bọn họ sinh sống ở nơi này sao?"



Hạ Tiến: "..."