Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1635 : Khách đến từ thiên ngoại (22)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Editor: JyKim0: JyKim0



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Có phải bọn họ cố tình coi nhẹ chúng ta không?" Sơ Tranh quay đầu hỏi anh Huy.



Anh Huy: "Hình như vậy..."



Hạ Tiến và ông chủ Giả trò chuyện hăng say, Sơ Tranh và Thanh Đại đều bị bọn họ bỏ qua, giống như nguồn năng lượng tinh đã ở trong tay bọn họ, có thể muốn làm gì thì làm vậy.



Cũng không biết ai cho bọn họ dũng khí đấy.



Sơ Tranh: "..."



Tất cả mọi người đều cùng đến, dựa vào cái gì mà không nhìn ta hả!



Cũng bị không để ý tới như Sơ Tranh, còn có Thanh Đại.



Sơ Tranh liếc mắt về phía Thanh Đại bên kia, kết quả bên kia không còn bóng dáng Thanh Đại nữa.



Gần như cùng lúc đó, Sơ Tranh cảm thấy phía sau có thứ gì đó tới gần.



"Điện hạ, cẩn thận!



Advertisement / Quảng cáo



Giọng nói của Nạp Hạ vang lên.



Dư quang Sơ Tranh quét đến tàn ảnh của Thanh Đại, dùng tốc độ quỷ dị xuất hiện ở bên cạnh cô, mục tiêu là nguồn năng lượng tinh trong tay cô.



Bàn tay Sơ Tranh vỗ vào lưng ghế dựa, thân thể nhảy lên, tránh khỏi bàn tay Thanh Đại, thân thể lướt qua bên cạnh ả, giơ tay đánh về vào phần gáy ả.



Thanh Đại phản ứng nhanh chóng, bàn tay Sơ Tranh dừng trên vai ả.



Hai người tách ra, đứng đối mặt nhau.



"Em gái tốt của chị, thứ kia em giữ cũng không có tác dụng gì, không bằng cho chị có được không?" Thanh Đại âm dương quái khí mở miệng.



Sơ Tranh mặt không chút cảm xúc: "Dựa vào cái gì?"



Thanh Đại cười lạnh một tiếng: "Dựa vào... Cái này!"



Tiếng nói của Thanh Đại vừa dứt, Sơ Tranh liền cảm nhận được bốn phía có một tầng lực hút, thân thể bị tầng lực hút từ bốn phương tám hướng lôi kéo.



Sơ Tranh ổn định thân thể, liếc mắt nhìn về phía Thanh Đại bên kia, trong con ngươi lạnh như băng không nhìn ra cảm xúc gì, dưới chân khẽ chuyển, mạnh mẽ lướt qua phía Thanh Đại.



Ầm——



Thân ảnh của Thanh Đại đập từ không trung xuống, mấy cột thủy tinh bị ả làm gãy, bốn phía đầy thủy tinh vỡ vụn.



Hạ Tiến và ông chủ Giả rõ ràng đang rất bình chân như vại, trong lòng đại khái là muốn chờ bọn họ lưỡng bại câu thương, nhân lúc cháy nhà mà hôi của.




Sơ Tranh hiểu rõ: "Anh hỏi được gì rồi?"



Lâu Hành trầm mặc trong chốc lát, trầm thấp nói: "Có người sai hắn đi trộm đồ, những chuyện khác, hắn đều không biết."



Sơ Tranh hơi hơi nhướn mi: "Ai?"



Lâu Hành: "Ông chủ Giả."



Sơ Tranh: "..."



Ông chủ Giả bảo tên trộm đi trộm một phần bản đồ, là bản đồ đường dẫn đến chỗ nguồn năng lượng tinh.



Nguồn năng lượng tinh vốn có được từ chiếc phi thuyền kia, lúc ấy mọi người tưởng là tinh thể bình thường, không để ở trong lòng.



Sau khi không thể sống trên mặt đất, người sống sót dưới mặt đất làm phòng thí nghiệm, có giáo sư phát hiện nguồn năng lượng tinh có thể cung ứng điện.



Sau đó mọi người nghiên cứu nguồn năng lượng tinh, dần dần nguồn năng lượng tinh biến thành trung tâm của thành phố dưới đất.



Chỉ là...



Hắn biết vị trí của nguồn năng lượng tinh, căn bản không cần sai ai đi trộm bản đồ gì đó... Vì sao lý do như vậy lại làm Hạ Tiến tin tưởng?



Đáy lòng Lâu Hành biết một số việc không thể nói, nhưng mỗi lần hắn nghĩ xong, bản thân lại nói ra gần hết rồi.



Advertisement / Quảng cáo



Sơ Tranh móc móc trong túi áo: "Cái này?"



Trong lòng bàn tay trắng nõn của cô gái, nắm một viên tinh thể màu sắc xinh đẹp, trong suốt sáng chói, càng làm tôn lên bàn tay trắng nõn xinh đẹp.



Lâu Hành: "..."



Lâu Hành xác nhận đi xác nhận lại, thứ này giống y như đúc nguồn năng lượng tinh mà hắn đã thấy vài lần.



Thứ này sao lại ở trong tay cô!!



"Cô làm sao có nó?"



"Cướp được." Bằng không người khác còn có thể tặng ta sao?



"???"



Cướp được? Ngữ khí của cô còn đương nhiên như vậy?



Nơi kia không ít có thủ vệ, cô làm sao mà cướp ra được?



"Nguồn năng lượng tinh liên quan đến cả thành phố dưới đất." Tốc độ nói của Lâu Hành rất nhanh: "Cô lấy nguồn năng lượng tinh đi, sẽ hại chết tất cả mọi người ở thành phố dưới đất."



Sơ Tranh lơ đễnh: "Bây giờ anh là đối tượng truy nã của toàn thành, không cần phải phí tâm như vậy đâu."



Lâu Hành: "..."