Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1653 : Thiên tuế đại nhân (5)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh vừa vặn nghe thấy câu nói kia của công chúa Thường Hoan.



Cô nhìn về phía công chúa Thường Hoan bên kia, tiểu cô nương quệt miệng, mặt mũi tràn đầy mấy chữ không vui.



Gần đây Chúc Đông Phong đều rất ít lộ diện, có lẽ là sợ lại gặp chuyện "linh dị" gì đó.



Có mấy hòa thượng khiêng đồ đi về phía bên này, đồ vật rất nặng cũng rất lớn, công chúa Thường Hoan chủ động né tránh.



Nhưng vào lúc này, bên cạnh chợt có một đạo hàn quang hiện lên.



"A!"



Có cung nữ thoáng nhìn thấy hàn quang kia trước, có lẽ theo phản xạ có điều kiện, trực tiếp kêu thành tiếng.



Bên kia, một phụ nhân ăn mặc rất bình thường, cầm một con dao găm, đâm về phía công chúa Thường Hoan.



Phụ nhân nhảy từ trên bậc thang bên cạnh xuống, lúc này cách công chúa Thường Hoan vô cùng gần.



"Công chúa cẩn thận!"



Người cách công chúa Thường Hoan gần nhất trực tiếp đẩy nàng một cái.



Advertisement / Quảng cáo



Phụ nhân công kích lần thứ nhất thất bại.



"Bắt thích khách!!"



"Có ai không, bắt thích khách!"



"Hộ giá! Bảo vệ công chúa!"



Các loại âm thanh đồng thời vang lên, động tác của phụ nhân rất hung ác, trực tiếp đá văng người ngăn cản, bắt lấy cánh tay công chúa Thường Hoan.



Công chúa Thường Hoan đại khái từng học qua một chút công phu, bị thích khách bắt lấy, lập tức nhấc chân đá về phía đối phương.



Đáng tiếc chút công phu mèo ba chân này của nàng sao có thể là đối thủ của thích khách được.



Xoẹt xoẹt ——



Dao găm sắc bén cắt rách vải vóc trên cánh tay công chúa Thường Hoan, máu tươi trong nháy mắt nhiễm đỏ y phục.



Công chúa Thường Hoan lảo đảo ngã xuống bậc thang phía sau.



"Công chúa —— "



Ngã xuống như thế, công chúa Thường Hoan cảm thấy trên mặt mình sẽ có sẹo.



Nàng không muốn trên mặt có sẹo!!!




"Không có thì sao ngài lại nhằm vào hắn ta?" Cẩm Chi rất kì quái.



"..."



Ta không phải, ta không có, đừng nói lung tung!



Đại khái là nói ra đến chính mình cũng không tin, cho nên Sơ Tranh spam trong nội tâm một lần, sau đó trực tiếp giữ trầm mặc.



Cẩm Chi không nhận được đáp án, tự động tiếp nối vấn đề vừa rồi của Sơ Tranh: "Chúc Đông Phong là đến để bảo vệ công chúa Thường Hoan, bây giờ công chúa Thường Hoan bị thương, hắn nhất định sẽ bị trách phạt."



Chứ đừng nói là bây giờ người đến là hoạn quan đứng đầu.



Ai biết đáy lòng vị Thiên Tuế đại nhân này có chủ ý gì.



Lỡ như mượn cơ hội chèn ép Chúc Đông Phong thì sao?



-



Chỗ ở của công chúa Thường Hoan.



Nhóm cung nhân dồn dập đứng ở bên ngoài, cúi thấp đầu, không dám thở mạnh.



Công chúa bị thương, không ai được tốt cả, những người hầu hạ như bọn họ đều sẽ bị liên lụy.



Advertisement / Quảng cáo



Trong phòng, ngự y đang đổi thuốc cho công chúa Thường Hoan.



Chúc Đông Phong đứng ở bên ngoài, sắc mặt tiều tụy, bọng mắt rõ ràng có màu xanh đen, có vẻ như không được nghỉ ngơi tốt.



Hắn ta đi tới đi lui, hai tay lúc thì thả trước người, lúc lại đặt sau lưng, hiển nhiên là rất lo lắng.



"Thiên Tuế đại nhân đến —— "



Chúc Đông Phong sững sờ, hắn ta biết có người truyền tin tức về trong cung.



Nhưng hắn ta không nghĩ tới Ân Thận sẽ đích thân tới.



Nghĩ đến nam nhân kia, tâm tình Chúc Đông Phong lại trầm xuống.



Khoảng thời gian này luôn luôn phát sinh những chuyện không thể hiểu nổi, bây giờ công chúa Thường Hoan còn bị thương, mấu chốt là lúc ấy hắn ta còn không ở đó, trị hắn ta tội thất trách cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.



Chúc Đông Phong không dám nghĩ nữa, nhanh chóng ra ngoài nghênh đón.



Nam nhân tuổi trẻ tuấn mỹ, mang người đi từ bên ngoài vào, áo choàng khẽ giơ lên, lộ ra hoa phục tinh mỹ ở bên trong.



Y phục của hoạn quan trong cung căn bản không phải kiểu này, một thân y phục của hắn, đã sắp so được với quy cách của vương gia rồi.



"Thiên Tuế đại nhân." Chúc Đông Phong chủ động gọi một tiếng, còn chắp tay.



Chúc Đông Phong thân là đại thần, căn bản không cần hành lễ kiểu này, nhưng ai bảo bây giờ người ta là Thiên Tuế đại nhân, không hành lễ không được.