Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1696 : Hướng ngung mà sống (10)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Ngay sau khi học sinh đều vào phòng học, ở một bên khác của tầng lầu dạy học, chủ nhiệm giáo dục của trường học đang đi cùng một người đàn ông ra ngoài.



"Tang tiên sinh, sau khi trường học sắp xếp đủ người, thì sẽ thông báo mời ngài tới, ngài thấy vậy được không?"



Người đàn ông tùy ý đáp một tiếng: "Ừ."



Chủ nhiệm giáo dục đưa người đàn ông đến cổng trường học, hàn huyên với người đàn ông thêm hai câu, rồi đưa mắt tiễn hắn rời đi.



Người đàn ông ăn mặc tùy ý, hơi lôi thôi lếch thếch, nhưng người ta có được một gương mặt đẹp trai bức người, cho dù có lôi thôi lếch thếch thế nào, cũng có thể chống đỡ lên một thân khí chất suy sút của nghệ thuật gia.



Chủ nhiệm giáo dục thở dài.



Đều là người, chênh lệch sao lại lớn như vậy chứ.



-



"Nghe nói trường học chúng ta muốn quay video tuyên truyền đấy, cần học sinh của mấy lớp cơ."



"Chuyện đó cũng không đến lượt chúng ta, chúng ta đã lớp 12 rồi."

Advertisement / Quảng cáo



"Cũng đúng..."



Sơ Tranh tỉnh ngủ, nghe thấy người đằng sau đang thảo luận video gì đó, cô quay đầu nhìn bạn cùng bàn của mình, chỗ ngồi trống rỗng, cũng không biết người đi đâu rồi.



Cô ngồi dậy, lùi ra sau dựa vào bàn, vểnh tai nghe người phía sau bát quái.



"Tớ cảm thấy có thể sẽ chọn lớp 10, thời gian của họ nhiều nhất."



"Bây giờ tớ cũng mốn trở lại lớp 10 rồi, thời gian này trôi qua quá gian nan, đã rất lâu rồi tớ không được ngủ một giấc thật đã."



"Ai, còn không phải sao..."



Nội dung phía sau nhảy đến học tập, Sơ Tranh lập tức không có hứng thú, kéo căng khuôn mặt nhỏ nằm xuống lại trên mặt bàn.



"Cốc cốc..."



Sơ Tranh vừa nằm xuống, mặt bàn bị người gõ.



Cô xoay mặt sang, gối lên cánh tay, nhìn ra bên ngoài.



Bạch Đông Ải đẩy một ly trà sữa tới, cười đùa hỏi: "Vẫn là anh em tốt với cậu đúng không, nói mua cho cậu là mua cho cậu."



Sơ Tranh: "..."
"Đúng là rất đẹp trai." Nhịp tim của Lộ Thiến cũng tăng tốc hơn không ít, nhưng thoáng nhìn qua người bên cạnh Bạch Đông Ải, tâm tình Lộ Thiến lại âm trầm xuống, cô ta hỏi tiểu đồng bọn: "Anh ấy và Lộ Sơ Tranh đang yêu đương à?"



"Không đâu." Tiểu đồng bọn lắc đầu: "Quan hệ của hai người họ chỉ là tương đối tốt mà thôi."



Lộ Thiến nhìn chằm chằm hai người bên kia, không biết đang suy nghĩ gì.



"Tất cả mọi người đứng nghiêm!!"



Giáo viên chỉ huy mọi người đứng theo vị trí lúc ban đầu, Lộ Thiến bị tiểu đồng bọn kéo trở lại trong đội ngũ.



Bọn họ đã tập luyện hai tuần, cũng đã gần như thuần thục.



Sơ Tranh và Bạch Đông Ải trước đó không tham gia, bây giờ phải đứng ở phía trước, mấy lần đầu đều có vấn đề không nhỏ.



Đợi đến đằng sau nhớ kỹ đi thế nào, làm quen thêm mấy lần, vậy thì dễ dàng hơn nhiều.



"Bạn học Sơ Tranh, cười một cái nha." Chủ nhiệm giáo dục giơ hai tay vẽ một đường trên mặt, làm ra biểu cảm mỉm cười.



"Không." Sơ Tranh mặt lạnh lùng.



"..."

Advertisement / Quảng cáo



Chủ nhiệm giáo dục nghẹn họng, nhìn Bạch Đông Ải cười giống như đóa hoa bên cạnh, quyết định thay đổi sách lược một chút.



Bạch Đông Ải thích cười, vậy thì để cậu cười nha.



Xếp hàng luyện tập có không ít vấn đề, nhưng đều không phải vấn đề lớn, rất nhanh là có thể giải quyết được.



Dù sao lão Đàm cũng đã nói sẽ không trì hoãn quá nhiều thời gian của bọn họ, cho nên tập luyện một hồi, lão Đàm liền nói chủ nhiệm giáo dục thả người.



Thời gian quay chụp quy định ở cuối tuần.



Sơ Tranh nể tình có thể là thẻ người tốt, lúc này mới nhịn xuống xúc động bãi công.



-



Cuối tuần.



Sơ Tranh tản bộ tới trường học, Bạch Đông Ải cưỡi xe xẹt xẹt dừng lại bên người cô, tức giận gào thét: "Bạn cùng bàn đại nhân, không phải tớ bảo cậu đợi tớ sao hả? Vì sao cậu lại đi trước!! Tớ nhắn tin không cần tiền sao?"



"Cậu gửi sao?" Sơ Tranh vô tội hỏi lại: "Tớ không nhìn thấy."



Bạch Đông Ải: "..."



Nửa ngày sau Bạch Đông Ải nghẹn ra mấy chữ: "Có phải tớ đắc tội với cậu ở đâu rồi không?"