Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1699 : Hướng ngung mà sống (13)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Editor: Shu: shu231



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh thăm dò được chỗ ở hiện tại của Tang Ngung, cách trường học không xa, mở một tiệm chụp ảnh không lớn, làm ăn cũng không tốt, bởi vì ông chủ mở cửa rất tùy hứng, muốn mở thì mở, không muốn mở thì không mở.



Cũng không biết trường học làm sao tìm được hắn.



Sơ Tranh đi qua nhìn một chút, tiệm không mở cửa, cô tản bộ ở bên ngoài một hồi, cửa tiệm kia vẫn đóng chặt như cũ, Sơ Tranh đành phải về trước.



Sơ Tranh mua chút đồ, đi bộ về nhà.



Khi lên lầu gặp phải bác gái cả.



Hai người đồng thời dừng lại trên cầu thang, ánh mắt bác gái cả không tốt quan sát cô một phen, hừ lạnh một tiếng, lắc lắc cái eo thùng phi, cạch cạch cạch đi xuống lầu.



Sơ Tranh: "..."



Sao bà ta lại ở đây?



Sơ Tranh về đến nhà, phát hiện trong nhà cũng không có gì dị thường.



Mẹ Lộ đang nói chuyện điện thoại với chị em của mình, có lẽ cha Lộ cũng vừa tan làm về, đang chuẩn bị nấu cơm.Advertisement / Quảng cáo



"Tiểu Sơ tan học rồi à?"



"Hôm nay không đi học."



Cha Lộ bừng tỉnh: "Ôi chao, xem trí nhớ của cha này, tăng ca đến quên cả thời gian luôn rồi. Đi ra ngoài chơi với bạn học à?"



Sơ Tranh thuận theo đáp: "Vâng."



"Vậy con đi đọc sách một chút đi, cha nấu cơm." Cha Lộ cười.



"Vừa rồi con mới gặp bác gái, bà ta tới làm gì?"



"Hả?" Vẻ mặt cha Lộ rất mờ mịt: "Cha cũng không nhìn thấy bà ấy, em yêu, chị dâu có tới à?"



Nghe thấy hai chữ chị dâu mẹ Lộ đại khái là mang bóng ma tâm lý, nói với người ở đầu dây bên kia vài câu rồi cúp máy: "Không có mà."



Sơ Tranh: "..."



Cô xuất hiện ảo giác rồi?



Không thể nào.



Sơ Tranh xác định cô thật sự trông thấy.



Bà ta không phải đến gặp cha mẹ Lộ, vậy tới để làm gì?
Đương nhiên... Cũng có thế là từng tiếp xúc rồi, nguyên chủ không biết mà thôi.



Dù sao đoạn thời gian kia cô ấy bị Lộ Thiến làm tức muốn chết, làm gì có tâm tình quan tâm người khác.



"Sau đó thì sao?"



Bạch Đông Ải hừ một tiếng: "Học bá như tớ trầm mê học tập, đương nhiên là không có rồi."



Sơ Tranh: "..."



Được thôi.



Cậu là học bá, cậu nói là được.



Ta thì không giống, học bá như ta có nhiều thời gian.



-



Vài ngày kế tiếp, Lộ Thiến không ngừng lắc lư trước mặt Bạch Đông Ải.



Khi Bạch Đông Ải chơi bóng thì đứng bên ngoài xem, còn đưa nước các thứ.Advertisement / Quảng cáo



Có điều chuyện Bạch Đông Ải được nữ sinh đưa nước cho có quá nhiều, đồng bọn của cậu cũng không cảm thấy kì quái, cũng lười quan tâm nữ sinh kia là ai.



Buổi sáng còn nhét đồ ăn sáng, đồ ăn vặt, đồ uống các thứ vào hộc bàn của Bạch Đông Ải.



Còn có tầng tầng lớp lớp đủ loại quà nhỏ.



Bạch Đông Ải ném toàn bộ đồ cho bạn học phía sau, vừa phun tào với Sơ Tranh: "Lộ Thiến đột nhiên lấy lòng tớ, căn bản là muốn hại cậu!"



"Có lẽ là do người ta thích cậu."



"Đùa cái gì vậy." Bạch Đông Ải không tin: "Nếu thích tớ, sao trước kia lại không đến, sau khi chụp ảnh tuyên truyền lần trước, đột nhiên bắt đầu, đây không phải âm mưu thì là gì?"



Sơ Tranh không chút để ý xoay bút trong tay: "Tự tin với bề ngoài của mình chút đi."



Bạch Đông Ải cầm lấy cái gương ở phía sau, soi soi trước gương, tự kỷ không thôi: "Gần đây có phải anh lại đẹp trai hơn rồi không?"



Sơ Tranh: "..."



Thu hồi câu nói phía trước.



Bạch Đông Ải soi gương còn chưa vừa lòng, duỗi cổ đến trước mặt Sơ Tranh: "Mau nhìn xem, bạn cùng bàn của cậu có phải càng đẹp trai bức người hơn hông nè?"



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh yên lặng mở một quyển sách ra, làm ra vẻ nghiêm túc đọc sách.



Bạch Đông Ải lườm một cái, trả gương lại cho bạn học phía sau: "Tình cảm bạn học của chúng ta sắp phải đi đến hồi kết rồi đó người anh em à! Cậu như vậy sớm muộn gì cũng sẽ mất đi tớ đấy!"