Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1700 : Hướng Ngung Mà Sống (14)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Lộ Thiến không ngừng làm ra đủ loại hành động, nhưng đáng tiếc người trong cuộc tuyệt không quan tâm.



Những nữ sinh khác phát hiện Bạch Đông Ải không để ý tới mình, dù hậm hực cũng không dám tiếp tục dây dưa, dù sao nữ sinh da mặt mỏng mà.



Nhưng Lộ Thiến không giống.



Cho dù xảy ra chuyện như vậy, cô ta cũng dám lắc lư trước mặt Bạch Đông Ải.



Sơ Tranh cũng bội phục Lộ Thiến.



Không hổ là do bà bác dạy dỗ ra.



"Huynh đệ à, ngày 1/5 có phải cậu muốn đi triển lãm Anime XX không?" Bạch Đông Ải nói: "Đúng lúc, tớ cũng muốn đến đó, đến lúc đó đi cùng cậu nha, quyết định vậy nhé, tớ mua xong vé xe cho cậu rồi. Đương nhiên, nếu cậu không có chỗ ở, cũng có thể cầu xin huynh đệ này thu lưu cậu, thế nào, lo lắng cho cậu quá chu toàn đúng không."



"..." Ta cảm ơn ngài nhé.



Sơ Tranh cũng không muốn đi triển lãm Anime gì đó, cuối cùng vẫn bị Bạch Đông Ải kéo lên xe.



Sao cô lại khổ như vậy chứ.



Meo Meo Meo nghe nói cô lên xe, thời gian cũng sắp đến, biểu thị đợi cô ở nhà ga.Advertisement / Quảng cáo



Meo Meo Meo là một cô gái rất đáng yêu, mặc một bộ âu phục nhỏ, khắp nơi đều lộ ra vẻ mũm mĩm của thiếu nữ.



Nhìn thấy Sơ Tranh liền cho cô một cái ôm gấu: "Tớ còn tưởng rằng cậu thật sự không đến, muốn vứt bỏ tớ, oa oa oa, quá đáng sợ."



Sơ Tranh giãy dụa thoát ra, nói với Bạch Đông Ải: "Tớ đi trước."



"Tự cẩn thận, có việc gì thì gọi điện thoại cho tớ, tớ có thể hi sinh ngày nghỉ."



Ta cảm ơn ngài nhé!



Nếu không phải mi, bây giờ ta đã ở trong nhà nằm rồi!



Dường như lúc này Meo Meo Meo mới chú ý tới Bạch Đông Ải, nhìn cậu vài lần, chờ cùng Sơ Tranh đi ra một khoảng cách, mới hưng phấn kéo cô hỏi: "Bạn trai cậu à?"



"Không phải."



"Không phải?" Meo Meo Meo không tin.



"Bạn cùng bàn của tớ."



"A..." Meo Meo Meo kinh ngạc: "Bây giờ bạn cùng bàn cũng tốt như thế sao, cậu đi ra ngoài cậu ấy còn đi theo? Bạn cùng bàn tốt nhất thế giới? Sao tớ lại không có bạn cùng bàn như thế chứ."



"Cậu ta có việc tiện đường tới, không liên quan gì đến tớ." Bạch Đông Ải không nhàm chán như vậy, trước kia nguyên chủ đi ra ngoài, gọi cậu cậu cũng đều nói phải học tập không đi.




Nói thế cũng tin.



Sơ Tranh lấy được thẻ phòng, cùng Meo Meo Meo đi về phương hướng thang máy.



Lộ Thiến đại khái là trông thấy Sơ Tranh lấy được thẻ phòng, lại trở về quầy lễ tân: "Không phải cô nói không còn phòng nữa sao? Sao cô ta có thể lấy được thẻ phòng?"



Vừa rồi Lộ Thiến nghe thấy Sơ Tranh hỏi còn phòng không, chứng minh cô không đặt trước.



Nhưng phía sau Lộ Thiến không nghe rõ.



Nhân viên lễ tân: "Vị khách kia thuê phòng tổng thống."



Lộ Thiến: "???"



Phòng tổng thống?



Đây là một khách sạn năm sao... Phòng tổng thống ít nhất phải hơn mười ngàn.



Cô điên rồi?



Lộ Thiến biết nhà Sơ Tranh giàu hơn nhà cô ta, nếu như không phải vì không tìm thấy khách sạn, thì bọn họ cũng không đến khách sạn này, nhưng một đêm đã là tiền vạn...Advertisement / Quảng cáo



Lộ Thiến vốn đã ghen ghét Sơ Tranh, lúc này lại càng không cần phải nói.



Hơn nữa vừa rồi sau khi cô đi vào, còn trực tiếp làm lơ không thèm nhìn mình, làm cho đáy lòng Lộ Thiến ẩn ẩn có phẫn nộ.



Xem thường ai đây!



"Thiến Thiến, Lộ Sơ Tranh có tiền như vậy sao?"



Có đồng bạn tò mò hỏi.



Kỳ thật gia cảnh mọi người đều không kém lắm.



Bình thường trong trường học cũng không phân biệt ra được nhà ai có tiền hơn.



"..."



Bị đồng bạn hỏi như vậy, sắc mặt Lộ Thiến khó coi.



Vấn đề này, giống như là đang nói cô ta không bằng Sơ Tranh, trên mặt giống như bị người ta vả cho mấy bạt tai vậy.



"Thiến Thiến, nếu không chúng ta lại đến nơi khác xem sao?" Đồng bạn thấy sắc mặt Lộ Thiến không tốt, cũng không hỏi nữa, nhỏ giọng nói: "Nói không chừng còn có thể tìm được phòng đấy."



Lộ Thiến cắn răng: "Các cậu chờ tớ chút."



Lộ Thiến đi sang bên cạnh gọi điện thoại.